Giang Ba Đào & Dụ Văn Châu - Thủy khiết, Băng thanh

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,008
Số lượt thích
3,949
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Đây là bản chuyển ngữ, đã được sự đồng ý của tác giả, được thực hiện với mục đích phi thương mại. Tựa đề do người dịch tự đặt, đã hỏi xin phép tác giả. Tất cả các chú thích, minh họa và trích dẫn đều là của người dịch tự thêm vào.

Tác giả: 糖糖

Lời tác giả: Chủ đề này là do một người bạn của tôi đề nghị, liên quan đến việc Dụ đội và Giang phó rốt cuộc có giống nhau hay không. Mà dạo này tôi cũng đang lần mò nghiên cứu Dụ Văn Châu, nên tôi cảm thấy có thể viết thử một chút. Không phải phân tích nhân vật, đều là cảm nhận cá nhân mà thôi.


Giang Ba Đào & Dụ Văn Châu - Thủy khiết, Băng thanh



Khi đang ngẫm nghĩ về nhân vật Giang Ba Đào này, tự nhiên tôi lại nghĩ đến Dụ Văn Châu.

Hai người bọn họ đều có chút gì đó khiến tôi hơi hơi sợ. Cho dù tôi thực sự rất yêu thích họ, cũng rất lý giải hiểu rõ tính cách của bọn họ, nhưng không hiểu sao tận đáy lòng tôi vẫn tồn tại vài phần khoảng cách chướng ngại tâm lý.

Nên đối với họ, tôi cũng không thể giống mấy nhân vật khác, cái kiểu mà não tàn hận không thể bay vèo vào ném hết mặt mũi mà quỳ liếm được.

Rõ ràng bọn họ đều là những con người rất tốt. Cấp bậc lễ nghĩa lễ phép chu toàn, đối nhân xử thế phong độ nhã nhặn. Căn bản là bới không ra được bất kỳ một chỗ tỳ vết nào hết.

Vậy mà, tôi cũng chỉ có thể thích thích họ một cách chừng mực thôi, chứ tôi cũng hổng dám não tàn quá mức.

Thành thục ổn trọng, tâm tư sâu sắc lại tinh tế tỉ mỉ, cái nhìn đại cục và khả năng khống chế phi thường xuất sắc, sở trường nắm bắt đọc nhân tâm ─ Đây đều là những đặc điểm chung mà bọn họ sở hữu.

Cho nên thật ra thì, có một số phương diện hai người họ cũng khá là giống nhau đó chứ nhỉ.

Nhưng trong cảm nhận của tôi, bọn họ là hai phong cách khí chất hoàn toàn bất đồng.

Giang Ba Đào là nước, Dụ Văn Châu là băng. (Nhưng ý tôi không phải nói là anh ấy lạnh đâu.)

Quan sát Giang Ba Đào, tôi cảm thấy hắn là một người yêu thích giao tiếp xã hội. Hắn không chỉ đơn thuần là hưởng thụ những lợi ích mà xã giao mang đến, mà quan trọng hơn là hưởng thụ chính cái lạc thú của việc giao tiếp xã hội này.

Lo liệu chu toàn giữa nhiều thể loại người mang những tính cách khác nhau, giúp bọn họ thiết lập một mối quan hệ hài hòa tốt đẹp, đối với hắn là một trải nghiệm rất thú vị.

"Tiền bối, anh cứ thắng liên tục mãi thế này không hay đâu! Chừa chút đường cho hậu bối bọn tôi vượt qua đi nào!" Kênh chung xuất hiện lời chat từ Giang Ba Đào.

Về vấn đề chat voice, Liên minh cứ bảo đang thảo luận, nhưng thảo luận mãi chẳng thấy kết quả gì. Trước mắt, luật chat vẫn giữ nguyên như cũ. Thật ra đối với Liên minh, đây cũng không hẳn là luật quá quan trọng. Lúc đầu vì sao phải cấm chat voice? Để hỗ trợ cho bên phát sóng truyền hình. Không cho các tuyển thủ chat voice, bắt chat tay cho khán giả xem thấy toàn bộ những trao đổi giữa họ. Trong đó có nhiều thứ hay ho lắm, như chỉ huy chiến thuật chẳng hạn. Nếu bây giờ đổi thành chat voice, bên phát sóng sẽ gặp vấn đề. Chat tay chia làm hai kênh đội ngũ riêng và một kênh chung, đổi qua chat voice thì tuyển thủ không bị ảnh hưởng, nhưng khán giả sẽ không thấy đầy đủ họ nói những gì với nhau.

Cũng như trận đang diễn ra nè, mọi người rất thích xem tuyển thủ giao lưu. Nếu chuyển sang chat voice, khán giả buộc phải nghe chat theo một trong hai phe mà tổ ghi hình chọn.

Liên minh vẫn đang bàn thảo với bên phát sóng, tạm thời chưa có kết quả. Giải đấu trước mắt vẫn tiếp tục giao lưu bằng chữ.

"Đương nhiên!" Diệp Tu bất ngờ tán thành ý kiến của Giang Ba Đào, khiến mọi người cả kinh. Rất nhanh, bảng chat lại nhảy lên: "Nên lượt đầu anh đâu có đánh, thấy không? Dù thế nào đi nữa, anh cũng chỉ thắng được liên tiếp 37 lượt thôi. Cậu xem, anh có để dành một lượt để bị vượt mặt mà!"

"Thôi đánh đi..." Giang Ba Đào đâu có đang nói lời rác rưởi. Hắn thích giao lưu vài câu với đối thủ, nhưng giờ Diệp Tu làm hắn hết giao lưu nổi rồi.

"Hay giúp tiền bối đi, GG luôn thì sao?" Diệp Tu vẫn lải nhải.

"Tiền bối đừng đùa chứ." Giang Ba Đào nói.

"Kết quả như nhau thôi mà!" Diệp Tu nói.

"Vẫn phải thử xem sao!" Giang Ba Đào không gấp cũng chẳng vội. Bị Diệp Tu troll, hắn vẫn đối đáp từng câu như thường.

(Cre: Lá Mùa Thu)

Hắn lựa chọn một loại thái độ phù hợp tương ứng với tính cách nhã nhặn chững chạc vốn có của mình để đi giao tiếp xã giao ─ Chủ động, nhiệt tình, lại không quá gay gắt huênh hoang.

Loại thái độ này chưa chắc có thể giúp hắn thân cận với người khác ngay tức khắc bách phát bách trúng. Nhưng nó tuyệt đối sẽ không khiến người ta cảm thấy ngượng ngùng mất tự nhiên hay xa lạ bỡ ngỡ gì.

Hắn có thể tạo sự giao lưu giữa nhiều loại người khác nhau, thông qua cách điều hòa tra dầu các mối quan hệ. Đây là thiên phú của hắn, cũng là sở thích của hắn.

Thiên biến vạn hóa, linh hoạt dẻo dai, thuận theo tình thế, thật sự là có một sự tương đồng kỳ diệu đối với tên của hắn*.

*Giang là sông, Ba Đào nghĩa là sóng lớn, ba chữ trong tên anh đều có bộ thủy, tổng cộng chín chấm thuỷ.

So sánh với hắn, những đặc tính mà Dụ Văn Châu thể hiện ra hoàn toàn bất đồng. (Về Dụ Văn Châu sau này tôi sẽ viết kỹ hơn, bây giờ ở đây chỉ nói sự khác biệt thôi.)

Dụ Văn Châu không hề yêu thích xã giao, nhưng anh cũng không phải kẻ cô độc chơi trội, sống tách biệt với đời.

Anh ấy không hề mảy may cự tuyệt việc giao lưu quan hệ giữa người và người với nhau, mà thậm chí anh còn đối nhân xử thế ôn hòa nhã nhặn lắm nữa cơ!

Quan sát anh thì sẽ phát hiện ra rằng, Dụ Văn Châu không hề có bất cứ dấu vết nào là đang cố ý miễn cưỡng gồng mình đắp nên những biểu hiện đó cả.

Anh ấy chỉ là đang dựa theo tiết tấu và phương thức riêng biệt của mình, để đi ứng đối ngoại giới với mỗi một lần xã giao đột nhiên nảy sinh mà anh chưa chuẩn bị trước. Nên có lẽ vì thế mà mọi người cảm thấy anh ấy có hơi lạnh nhạt giả tạo nhìn không thấu, thật ra đó là vì anh chỉ đang dựa theo tính cách của bản thân mà đối đáp ứng xử thôi.

Không lạnh không nóng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, từ đầu đến cuối, thủy chung như một.

Ngay từ câu nói “Đa tạ tiền bối chỉ giáo” khi anh chiến thắng Ngụy Sâm thời niên thiếu đến tận ngày hôm nay, trên người anh vẫn luôn tồn tại một loại hơi thở trầm tĩnh vững vàng, ổn định an lắng, bình thản bất biến.

Anh ấy đương nhiên vẫn sẽ có những cung bậc cảm xúc khác nhau, có những nỗi niềm háo hức cùng những ưu tư cho riêng mình chứ. Nhưng, phần trầm tĩnh đó giống như một hòn đá cố định vững vàng trong lòng anh, bất tri bất giác ảnh hưởng đến anh lẫn những người tiếp cận anh.

Bởi vì phần trầm tĩnh này, nên bất luận công kích nào cố tình nhắm vào anh đều sẽ bị vô hình dung hóa giải hết. Anh ấy sẽ không sản sinh bất kỳ tia dao động nào. Trong nguyên tác có xưng Dụ Văn Châu là hòn đá sừng sững của Lam Vũ, tôi cảm thấy cách nói này cũng thực thỏa đáng đó.

“Cậu bé giờ đã trở thành hòn đá sừng sững của Lam Vũ; mà Hoàng Thiếu Thiên cũng đã trở thành lưỡi kiếm sắc bén, chặt đứt đường địch.” (chương 518, cre: Team Liều SLL)

Từ đây, danh hiệu “cơ thạch” để chỉ Dụ Văn Châu được sử dụng rất nhiều lần bởi tác giả và fan, đã trở thành đặc trưng riêng của Dụ Văn Châu, na ná Yêu Đao của Hoàng Thiếu Thiên vậy. “Cơ thạch” còn có thể hiểu theo nghĩa hòn đả tảng lớn, nền móng, nền tảng, cơ sở cơ bản… tuỳ tình huống tuỳ bản dịch.

“Thiếu niên điềm tĩnh này, sẽ là nền tảng vững chắc cho tương lai Lam Vũ.” (chương 1418, cre: Lá Mùa Thu)

"Chính nhờ phần nền vững chắc ấy, Hoàng Thiếu Thiên mới có thể thỏa sức thực hiện chủ nghĩa cơ hội đến tối đa." (chương 1422, cre: Lá Mùa Thu)

Tiếp đó, nếu so sánh tác dụng của hai người trong chiến đội, thì càng có thể thấy rõ sự khác biệt giữa hai người họ.

Luân Hồi và Lam Vũ đều là những đội ngũ hài hòa đồng đều, tính bao dung của chiến đội bọn họ đều mạnh mẽ như nhau.

Nhưng phương thức để đạt được sự hài hòa đó không giống nhau: một bên xem trọng việc “mưu cầu cái đồng”, một bên lại nghiêng về “tồn chứa cái dị”.

Giang Ba Đào là hợp chất gắn bó của Luân Hồi. Hắn lấp vào những khe hở, vuốt phẳng những chỗ còn nhấp nhô, tu bổ những khiếm khuyết còn thiếu sót. Ở trong một tập thể đội, thì hắn đóng vai trò xe chỉ luồn kim. Giang Ba Đào khiến tất cả mọi thành viên Luân Hồi đều dung hợp vào đội ngũ một cách hoàn hảo nhất có thể, khiến mỗi một người đều có thể ở tại vị trí thích hợp nhất, phát huy tác dụng lớn nhất của họ.

Còn ở Lam Vũ, khi có những tuyển thủ mang nhiều phong cách khác nhau dưới một mái vòm ─ Nơi mà mỗi người đều duy trì chẳng buông cái đặc sắc của mình, mỗi người đều sở hữu những đặc điểm quá rõ nét khác người. Thì, đoàn đội không có cách nào bổ sung bù vào những lỗ hỗng do có quá nhiều trường phái hỗn loạn gây nên được.

Vì thế, Lam Vũ cũng chẳng hề đi bù vào làm gì.

Bởi vì, Dụ Văn Châu có thể hoàn toàn trấn vững được cục diện, để mỗi người đều có thể tận lực bộc lộ hết khả năng hết sở trường của mình.

Chỗ đáng sợ của Giang Ba Đào, là bạn hoàn toàn không thể ý thức tìm ra được sự cường đại của hắn nằm ở chỗ nào.

Chỗ đáng sợ của Dụ Văn Châu, là bạn biết rất rõ sự cường đại của anh ấy, nhưng lại không thể nhìn ra được biên giới của sự cường đại đó ở đâu.

Đây chính là sự khác biệt giữa bọn họ.


Hoàn.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook