Đôi dòng xàm xí về Toàn Chức

Sai - Người Tối Cổ

Phó bản trăm người
Bình luận
66
Số lượt thích
267
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Lão Tu
#1
Halo mọi người, mình là mem mới (thực ra là mới với 4rum thôi, chứ ăn nằm trong discord phải đến gần 2 năm rồi :yao: ).
Lần đầu mò đến 4rum, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua nhé :v


Well, quay lại với chủ đề của topic thôi, đôi dòng xàm xí về Toàn Chức....

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Không biết với mọi người thế nào, chứ với mình, sau khi cày lại Toàn Chức kha khá (không phải 4 thì cũng là 5 lần, tại chị Lá cho ít thuốc quá đó), thì timeline của Toàn Chức có thể chia ra là 3 phases chính:
  • Tu cùng đồng bọn khuấy đảo Vinh Quang Online (cái này xét kĩ thì có thể chia ra là 2 nhánh nhỏ: Tu cùng đồng bọn ở khu 10 và Tu cùng đồng bọn ở Thần Chi Lĩnh Vực).
  • Tu cùng đồng bọn khuấy đảo vòng Khiêu chiến.
  • Tu cùng đồng bọn khuấy đảo Liên Minh chuyên nghiệp.
Cá nhân mình cảm nhận, thì ở mỗi giai đoạn, cách viết của ba Bướm lại có gì đó khác khác (cảm nhận cá nhân thôi nhé). Vậy nên dẫn đến việc, mình có cảm nhận khác nhau về mỗi giai đoạn. Và gây ấn tượng sâu sắc nhất với mình, đó là giai đoạn đầu, khi Tu và đồng bọn khuấy đảo Vinh Quang Online. Ở đây phải làm rõ chút, không phải là mình không thích 2 phần còn lại nha. Chỉ là với mình, Tu ở 2 phần đó hơi khác so với Tu hồi trong Vinh Quang thôi (chứ xem Tu đút hành cho các đồng chí tuyển thủ chuyên nghiệp cũng vui lắm :yao: ).

Nói thật, mình là 1 thằng khá là nghiện game. Mình có chơi đủ các thể loại: game off, game onl, FPS, MOBA, RPG, etc... (tất nhiên là cái này thì chả có gì đáng tự hào cả, xấu hổ vl ra ý chứ :( ). Thế nên khi lầ đầu biết đến Toàn Chức, đọc những chương đầu tiên, mình đã bị cuốc vào thế giới Vinh Quang vô vàn màu sắc, theo chân lão Tu đạp phá khắp nơi, với cái thái độ mà dù mình biết là ổng đúng, nhưng trông ổng vẫn cứ ngứa đòn vl (đồng cảm và chia buồn sâu sắc với chị chủ Trần và các đồng chí hội trưởng công hội :yao: ). Càng đọc, Tu càng đưa mình đến với những cung bậc cảm xúc mới, những hỉ nộ ái ố bất tận,.... Với mình, thì khi ở trong Vinh Quang Online, Tu có cái gì đó rất thật, rất thân thuộc với mình. Khi Tu và đồng bọn bắt đầu dấn thân vào giới, từ vòng khiêu chiến đến giải chuyên nghiệp, mình cảm thấy có gì đó đang dần thay đổi, không phải là xấu hơn, chỉ là có cảm giác như ngày càng xa lạ, không còn thân thuộc nữa. Cũng như Tu đã từng cảm thán, Liên Minh chuyên nghiệp phát triển, các tuyển thủ ngày càng trở nên xa cách với người chơi trong game hơn. Dù biết là để phát triển thì phải chấp nhận đánh đổi, nhưng mình vẫn cứ vấn vương về những ngày trước, những ngày mà mọi người cùng nhau chia sẻ tiếng cười, cùng nhau tổ đội phá bản, săn BOSS, cùng nhau cà khịa các công hội,.... Liên Minh chuyên nghiệp, xét cho cùng, cũng là từ Vinh Quang mà ra. Vinh Quang, xét cho cùng, vẫn là cái gốc của mọi thứ. Tuyển thủ chuyên nghiệp, đều bắt đầu là người chơi của Vinh Quang, để rồi khi sự nghiệp kết thúc, lại quay trở về với Vinh Quang......

Vậy còn mọi người, trải nghiệm của mọi người khi đọc Toàn Chức thế nào? Có vui, buồn gì thì cùng chia sẻ ở bên dưới nha :xutsac: :xutsac:

#Sai
 
Last edited:

Quân Y Hoàng

Trừ khước yên vân bất thị vân
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
151
Số lượt thích
1,149
Team
Yên Vũ
Fan não tàn của
Sở Vân Tú
#2
Theo tui thì, cảm giác xa lạ này đến từ việc "mây tầng nào thì gặp mây tầng đó" mà thôi.​

Bởi vì trình độ của tuyển thủ chuyên nghiệp quá cao so với người chơi bình thường, các thiết lập trong game như nhiệm vụ, phụ bản, boss,... không thể giúp họ phát huy hết tài năng của mình nữa, cho nên họ mới tìm đến nhau. Từ solo, đấu đội, đấu trí, đấu sức, rồi càng lúc càng lớn. Với họ, cái cảm giác hồi hộp, lo lắng, căng thẳng, vui sướng vỡ òa, buồn khổ đắng cay,... có lẽ chỉ thực sự trải nghiệm được qua những trận thi đấu đỉnh cao như vậy. Theo năm tháng, họ muốn mạnh hơn, muốn chiến thắng, muốn khẳng định mình, thì càng cần phải luyện tập nhiều hơn, cần phải đầu tư, cần phải phát triển. Vậy nên thời gian vào game cũng càng ngày càng ít đi, càng ngày càng xa cách thế giới trò chơi, xa cách chúng ta.​

Cũng cùng lúc ấy, những người bình thường như chúng ta lại không thể nào đến được nơi họ đang đứng, chỉ còn cách lựa chọn dõi theo họ, nhìn họ phát huy kĩ thuật đỉnh cấp, nhìn họ mang nghề nghiệp yêu thích của mình vươn lên tầm cao mới.​

Nhìn họ chiến thắng.​

Ngày từ những chữ đầu tiên đọc, tui cũng mang tâm trí mình là người chơi Vinh Quang, mình đang chơi game cùng nhân vật chính. Nhưng rồi theo chân Diệp Tu, tui từ bạn bè trong game của họ lặng lẽ trở thành người hâm mộ lúc nào chẳng biết. Dưới một cái tên chung, một mái nhà chung, họ chiến thắng, tui cũng thấy tự hào vô cùng. Chắc là do tui tự biết, tui sẽ không được như họ, như idol tui, nên chỉ có thể chờ khi mùa hè đến, hi vọng gặp lại bọn họ trong game, như một loại phúc lợi, cùng họ tiếp tục chuỗi ngày chinh chiến thế giới Vinh Quang ngắn ngủi.​

Tiếng cười vẫn còn đó, vẫn chọc ngoáy đánh lộn, vẫn rủa xả cà khịa đâu khi nào dứt. Họ vào trong game cũng bình thường như chúng ta mà thôi, chỉ là thời gian quá thiếu thốn, chưa bao giờ là đủ.​

Đầu hè tụ họp trong Vinh Quang Online, cuối hè chúc phúc họ, đoạt lấy quán quân, bước vào thần đàn.​

Mà Vinh Quang, đâu chỉ có một mùa hè.​


P/S: Tui theo tư tưởng "Kính nhi viễn chi", đứng từ xa nhìn là đủ rồi. `(*>﹏<*)′​
 
Last edited:

Sai - Người Tối Cổ

Phó bản trăm người
Bình luận
66
Số lượt thích
267
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Lão Tu
#3
Ngày từ những chữ đầu tiên đọc, tui cũng mang tâm trí mình là người chơi Vinh Quang, mình đang chơi game cùng nhân vật chính. Nhưng rồi theo chân Diệp Tu, tui từ bạn bè trong game của họ lặng lẽ trở thành người hâm mộ từ lúc nào chẳng biết. Dưới một cái tên chung, một mái nhà chung, họ chiến thắng, tui cũng thấy tự hào vô cùng. Chắc là do tui tự biết, tui sẽ không được như họ, như idol tui, nên chỉ có thể chờ khi mùa hè đến, hi vọng gặp lại bọn họ trong game, như một loại phúc lợi, cùng họ tiếp tục chuỗi ngày chinh chiến thế giới Vinh Quang ngắn ngủi.​
Yah, đúng rồi, chính là cái cảm giác này. Từ những lúc bắt đầu là chơi game cùng các nhân vật, sau đó theo dõi bước chân của họ, dần trở thành người hâm mô. Phấn khích với mỗi trận chiến của họ, hạnh phúc với mỗi chiến thắng của họ, đồng cảm với những cảm xúc của họ,....
 

Sai - Người Tối Cổ

Phó bản trăm người
Bình luận
66
Số lượt thích
267
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Lão Tu
#4
Vẫn là những dòng xàm xí về Toàn Chức, nhưng lần này là một câu chuyện khác.....

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Đó là nền tảng căn bản nhất của game. Hay nói cách khác, là thứ kiến thức lúa đến không thể lúa hơn được nữa"

Chẳng phải tự nhiên mà Tu được gọi là "Sách giáo khoa Vinh Quang". Như Vương đã từng nói, đấu pháp của Nhất Diệp Chi Thu ngày trước là thứ đấu pháp cũ nhất, quê mùa nhất, sơ khai nhất. Nhưng "Sách giáo khoa" dạy cho chúng ta những gì, nếu không phải là những thứ mở đầu, sơ khai nhất? Tất cả những thứ cao siêu chẳng phải đều được dựng lên từ những điều đơn giản, nhỏ nhặt như vậy hay sao? Tuy nhiên, để nắm bắt đến tận cùng những thứ tưởng chừng như nhỏ nhặt đó, liệu có mấy ai có thể kiên trì? Như trong trận solo của Quân Mạc Tiếu và Dạ Vũ Than Phiền, khi mà lần đầu "tán nhân chân chính" xuất hiện trước mắt các tuyển thủ chuyên nghiệp. Những kĩ năng cấp thấp đó, không ai trong số họ không biết, không thuộc. Nhưng để có thể nghiền ngẫm, tổ hợp được chúng thành các combo, và để đánh ra được những combo đó 1 cách trơn tru đến mức nhìn giống như không cần phải suy nghĩ, chính xác như máy tính thực hiện, liệu ai có thể làm được? Đến cả các đại thần có tuổi nghề lâu nhất, cũng phải ngao ngán mà lắc đầu...

Vậy nên, danh hiệu Thần, chỉ xứng đáng với một người duy nhất! Vinh Quang đệ nhất nhân, sẽ mãi mãi là Diệp Tu!

#Sai
 

Sai - Người Tối Cổ

Phó bản trăm người
Bình luận
66
Số lượt thích
267
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Lão Tu
#5
Halo mọi người, lâu lắm rồi mới lại mò vô topic này :))) Mình còn suýt quên mất mình để topic này ở đâu cơ :))) Btw, truyện sắp hết mất rồi (huhu, hỏng muốn đâu ??). Hôm nay là chương 1724, còm có 3 chương nữa là hết mất tiu rùi ??. Anw, quay lại vấn đề chính, thì đọc xong chương hôm nay, não mình tự dưng nhảy số (tại chương này hay quá mà ?). Vậy nên là...

Tiếp tục là vài dòng xàm xí về Toàn Chức nào :v :v

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nếu chương trước ba Bướm cho chúng ta đi từ buồn đau đến hưng phấn, thì đến chương này, cảm xúc lại 1 lần nữa lật ngược lại. Từ những giây hưng phấn khi Tu không phụ lòng tin tưởng của Tranh, last hit gọn gàng 2 tướng Luân Hồi với tốc độ nằm ngoài tầm hiểu biết của tất cả mọi người. Để đến cuối chương, lại là những dòng quặn thắt lòng....

Và Nhất Diệp Chi Thu, Nhất Diệp Chi Thu do Diệp Tu một tay tạo thành, sẽ là mục tiêu sau cùng hắn cần lấy mạng.

Có tuyển thủ nào trong Liên Minh đã phải trải qua cảm giác này chưa? Cái cảm giác khi mà phải tự tay kết liễu người bạn đã từng đồng hành với mình từ thuở ban đầu, người bạn mà mình đã dành cả tâm huyết thanh xuân để gửi gắm vào đó...

Nhưng dù có chấp niệm đến thế nào, thì Diệp Tu vẫn phải hoàn thành công việc khó khăn đó. Bởi bây giờ, Tu đang gánh vác trên vai niềm tin của tất cả những người Hưng Hân. Thứ niềm tin, đã thúc đẩy Hàn Văn Thanh tiếp tục kiên trì với Bá Đồ. Thứ niềm tin, đã khiến cho Trương Giai Lạc sẵn sàng quay lưng lại Bách Hoa, nơi mà anh đã có những khoảnh khắc đẹp nhất, và cũng đau khổ nhất trong sự nghiệp đánh giải. Thứ niềm tin, dù chỉ được định nghĩa bằng 3 chữ cái, đơn giản nhưng đầy sức nặng: Vì Quán Quân!

Hưng Hân Vô Địch!!!

#Sai
 

Bình luận bằng Facebook