"Không có cái gọi là bùng nổ, cũng không có cái gọi là sai sót.
Tiêu Thời Khâm giống như một kỹ sư máy thực thụ, thao tác của hắn chỉ có chính xác và hiệu suất."
(Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1009: Kỹ sư máy móc chân chính)
Bận tối mắt nhưng không nhịn nổi muốn viết gì đó về Tiêu đội.
Diệp từng hỏi Pao, vì sao chơi lưu manh. Pao trả lời vì giống phong cách của mình ngoài đời. Rất nhiều người chọn một nghề nào đó khi chơi game vì nghề đó mạnh, nghề đó dễ chơi, hoặc nghề đó hot, nhưng cũng nhiều người chọn vì nghề đó phản ánh bản thân mình.
Tiêu Thời Khâm nổi danh là một bậc thầy chiến thuật, và danh hiệu này che lấp mọi điểm sáng khác mà anh ta có. Suốt 3 trận kéo dài 9 chương vừa qua, L cảm thấy cụm từ mà mình nhìn thấy nhiều nhất chính là "không có sơ hở". Nhu bị kite đến chết, Mạc muốn trốn không xong, ngay cả Ngụy cũng bị đàn áp đến chẳng còn cách nào giãy dụa. Đó có thể vì Tiêu Thời Khâm quá mạnh, quá bá, nhưng cái L nhìn thấy, chính là anh tính toán chính xác đến từng chút một.
3 trận đấu với 3 đối thủ có phong cách đánh hoàn toàn khác nhau, không phải Tiêu không gặp bất ngờ ngoài dự đoán, nhưng ngay sau đó anh đều điều chỉnh cho thế trận quay về với kế hoạch của mình, như thể bẻ một linh kiện trật khớp về với vị trí mà nó nên hoạt động. Thường nghe nói, đối với một bậc thầy chiến thuật, thế trận là một bàn cờ. Nhưng với bậc thầy chiến thuật kỹ sư máy Tiêu Thời Khâm, hẳn nên nói rằng đó là một cỗ máy. Không chỉ những món đồ chơi tí hon bằng máy Diệt Sinh Linh summon ra mới là linh kiện của Tiêu Thời Khâm, mà bản thân Diệt Sinh Linh và cả thế trận đều chính là cỗ máy Tiêu Thời Khâm đang điều khiển.
Có cách nói vui rằng: đánh như một cái máy. Nhưng có lẽ lối đánh của Tiêu đội mới thực sự thể hiện được câu nói này. Anh đem cỗ máy Diệt Sinh Linh của mình ra thử nghiệm đối thủ Ngụy Sâm, cũng như bất kỳ cuộc chạy thử nào trước khi một cỗ máy được đưa vào hoạt động. Và một khi nó đã hoạt động, thì sẽ không bùng nổ như con người, nhưng cũng sẽ không phạm phải sai sót như con người.
Bản thân Tiêu Thời Khâm chưa chắc là một người cứng nhắc như một cái máy, nhưng cầm nghề mà mình đã chọn, anh đã hoàn toàn hòa nhập bản thân mình vào nhân vật. Thực ra L nghĩ điều đó rất tuyệt, không phải sao? Vì nếu chơi một game kiếm hiệp, nhìn thấy một nhân vật Cái Bang không cầm bát cầm gậy đứng đầu ngõ khóc lóc xin tiền hay chơi đểu, mà lại phục sức hoa lệ ngồi trên kiệu cao được người nâng đỡ, có phải sẽ rất kỳ dị? Không quá nhiều người cảm được tinh thần của char mà mình đang cầm, cũng không bao nhiêu người phát huy được tinh thần đó đến đỉnh cấp, để mang đến sự phong phú cho một game từ chính phong cách của người chơi.
Ở một nơi chuyên nghiệp hóa như Vinh Quang, chúng ta lại may mắn gặp được một kỹ sư máy móc chân chính Tiêu Thời Khâm như thế.
Nói một chút về cái tên Diệt Sinh Linh. Chương 1005 có nói Diệt Sinh Linh điều khiển mớ linh kiện máy của mình trông như một đại tướng quân đang ngồi một chỗ điều binh khiển tướng. Kỳ thực các bạn cũng từng biết qua bài Toàn Chức chi Danh rằng ba chữ Diệt Sinh Linh đến từ "Sát thành biên tướng danh, danh trứ sinh linh diệt" (Giết thành, trứ danh tướng biên ải; trứ danh, tên gọi diệt chúng sinh). Theo cách đối cổ, một người lấy tên từ một cụm nào đó trong thơ văn, rất có khả năng không muốn nói đến cụm đó mà là nói về cụm đối với nó. 3 trận vừa rồi, còn không phải đã nói rõ Tiêu Thời Khâm chính là vị tướng biên ải diệt chúng sinh kia sao?
Muốn viết thêm mà thời gian không cho phép. Tóm lại kêu gọi đồng bọn về với Tiêu đảng: Fanclub Tiêu Thời Khâm - kẻ lấy yếu thắng mạnh, nghịch thiên nhi hành!!!
?
?
⚙️