Hoàn [R18 - Song Hoa] Thành Tội Ác

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,261
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Thành Tội Ác

❀ là Song Hoa Lạc Hoa Bách Hoa, ko phải Song Hoa Tôn Lạc
Warning: H nặng
Warning: tuổi chưa tới tiểu Kiều tiểu Cao, thỉnh ko vào
Warning: tuổi đã quá tiểu Kiều tiểu Cao, ko kinh lịch qua H guro, cũng thỉnh ko vào
❀ kỳ thực cũng ko có gì ghê gớm, chỉ là một trận bạo lực mỹ học mà thôi
“Dù cho người điều khiển thay đổi, hai người bọn họ trong thế giới Vinh Quang cũng vẫn sẽ không chia cách.”

Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả:
Anh Chức / Mạc Hoa
CP: Song Hoa

Chú: Cách dịch đồng nhân của Lá rất là điên. Thỉnh nhiều tha thứ.







Lạc Hoa Lang Tạ đứng trên tháp Thành Tội Ác.

Sau đó thiếu kiên nhẫn ngoáy ngoáy lỗ tai, dọc theo gạch đá nhô ra nhảy xuống.

Trọng kiếm sau lưng thỉnh thoảng quét qua tường thành phong hoá, phát sinh thanh âm khô khốc chói tai, hòa vào tiếng gió gào thét lướt qua bên tai hắn, để lại tiếng vọng trống trải.

Bách Hoa Liễu Loạn đến lúc này vẫn chưa xuất hiện, khiến hắn có chút bực dọc.

Bọn hắn đã hẹn gặp mặt ở Thành Tội Ác, là Bách Hoa Liễu Loạn đề xuất trước, hắn nói muốn đi Ngục Giam Lòng Đất đánh rớt một cây súng lục, tuy một người quét bản không thành vấn đề, nhưng hy vọng Lạc Hoa Lang Tạ có thể đi cùng.

Lạc Hoa Lang Tạ đương nhiên không dị nghị, chỉ là hỏi câu: “Thứ rách nát đó muốn lấy làm gì?”

“Soái a.” Bách Hoa Liễu Loạn hai mắt sáng lấp lánh trả lời hắn.

—— nhưng Bách Hoa Liễu Loạn đến lúc này vẫn chưa xuất hiện.

Hắn từ sau lưng rút ra trọng kiếm, đem một con quái vật đang xông tới trước mặt chém thành hai nửa, máu đặc tanh hôi vẩy lên mặt, khiến hắn thè lưỡi liếm liếm khóe miệng.

“Thật khó nuốt.” Hắn phi một tiếng, khát vọng một mùi vị so với cái này càng thơm ngọt, càng tràn ngập sức hấp dẫn trí mạng hơn, tỷ như máu của Bách Hoa Liễu Loạn. Nghĩ tới đây, hắn cảm thấy dưới cuối thân thể có một thứ sôi sục lên, như một con dã thú khát máu, thèm khát chờ đợi chủ nhân của nó.

Đối với người kia, bất kể muốn bao nhiêu lần, đều vĩnh viễn không đủ.

Càng nhiều quái vật xông tới, hắn vung lên trọng kiếm, chìm đắm trong khoái cảm chém giết, nhưng khoái cảm cùng mùi máu tanh xông vào xoang mũi khiến hắn càng lúc càng nôn nóng, hắn ý thức được bản thân đã không cách nào thỏa mãn.

Hắn muốn người kia.

Khi Bách Hoa Liễu Loạn xuất hiện ở Thành Tội Ác, nhìn thấy chính là Lạc Hoa Lang Tạ đứng trên một đống thi thể huyết nhục mơ hồ, toàn thân tỏa ra huyết khí, ngửa đầu nhìn bầu trời, bao phủ trong mưa phùn.

Một đạo sấm sét, hắn phát hiện yết hầu mình lăn lộn, là dấu hiệu cảm giác được nguy hiểm. Sau đó hắn nhìn thấy Lạc Hoa Lang Tạ quay mặt lại, nhìn hắn nở nụ cười.

“Kháo!” Hắn cảm thấy sống lưng lạnh lẽo, đang muốn lui về phía sau mấy bước, người kia đã dùng tốc độ cực nhanh đến trước mặt mình, một giây sau đó, môi mình liền bị thô bạo hôn xuống.

Đó là một nụ hôn không chút thương tiếc hay ôn nhu, nói là hôn, không bằng nói là gặm nuốt. Đến khi cảm giác được môi mình đã bị cắn phá ra máu, đối phương mới thoáng thả nhẹ cường độ.

“Cầm thú.” Bách Hoa Liễu Loạn thở hổn hển, giữa lúc hai người tạm ngừng trao đổi nước miếng xiên vào một câu, cách y giáp hắn cũng cảm nhận được khí cụ cứng đến dọa người của đối phương đang đỉnh trên bụng hắn. “Thế này cũng có thể cứng.”

“Cứng một lúc rồi.” Lạc Hoa Lang Tạ hung ác nhéo một cái trên đùi hắn, sau đó lôi cổ hắn, áp sát lên một mặt tường thành.

“Kháo! Ngươi không phải là muốn ở đây làm đi! Nơi này nhiều quái đến vậy!” Bách Hoa Liễu Loạn dán lên vách tường quanh năm bị nước mưa dầm cho ẩm thấp, nhịn không nổi giãy dụa hai cái, nhưng làm một chuyên gia đạn dược, hắn tăng điểm vào sức mạnh so với Lạc Hoa Lang Tạ chênh lệch không phải chỉ một điểm nửa điểm, dưới áp chế của đối phương căn bản là không cách nào nhúc nhích.

“Ta thanh lý gần hết rồi, lát nữa mới đến đợt ra quái kế tiếp.” Lạc Hoa Lang Tạ không phí lời thêm, từ sau lưng đem cả người hắn che dưới thân, một tay cách quần da nắm lấy tính khí giữa hai chân hắn, thô bạo bắt đầu xoa nắn.

Vóc người và sức mạnh nghiền ép khiến hắn thở không nổi, mà đối phương lại không thể quen thuộc thân thể mình hơn được nữa, chưa đến một lúc hắn cũng cảm giác được tính khí của bản thân cứng lên trong giãy dụa trói buộc, chất nhầy thấm ra gần như muốn dính ướt quần.

Phát hiện thân thể Bách Hoa Liễu Loạn đổi khác, Lạc Hoa Lang Tạ không chút khách khí chụp lấy cái quần vướng víu kia kéo xuống, một bên ra sức xoa nắn cái mông dẻo dai, một bên cắn lên cổ đối phương. Hắn cắn rất dùng lực, cơ hồ muốn răng khảm vào thịt, đến tận khi mùi máu tràn ngập trong khoang miệng hắn, thơm ngọt mà lại kích thích tình dục.

“Đau quá…” Bách Hoa Liễu Loạn một bên rên rỉ một bên mắng chửi: “Mẹ nó những chỗ lần trước ngươi cắn đều vẫn chưa khỏi…”

“Càng đau ngươi càng sướng không phải sao?” Lạc Hoa Lang Tạ thỏa mãn liếm lên cái cổ trắng nõn kia, sau đó đem giáp da trên người hắn cũng lột đi, lộ ra sống lưng cường tráng lại có đường nét ưu mỹ.

Trên thân thể trước mắt cơ hồ toàn là dấu vết của mình lưu lại, dấu răng, dấu hôn, vết bầm do bị nhéo, hầu như trước giờ đều chưa kịp khỏi liền bị lưu lại dấu ấn mới, nếu như có thể, hắn thật sự muốn đem cỗ thân thể này trực tiếp xé nuốt vào bụng, cả một điểm huyết nhục cũng không để lại.

Nghĩ vậy, hắn lại một ngụm cắn, cắn lên bên hông mẫn cảm của đối phương, sau đó cảm thụ cỗ thân thể này mãnh nhiên run rẩy một chút.

“Mẹ nó! Ngươi muốn làm liền nhanh chút! Đừng loạn giày vò!” Bách Hoa Liễu Loạn cắn răng mắng một câu, khắc kế tiếp, liền cảm giác được cánh mông mình bị mạnh mẽ tách ra, đầu lưỡi mềm mại ướt át của đối phương liếm lên miệng huyệt vẫn nhắm chặt của hắn, chỉ dò xét một chút liền dùng sức đẩy vào bên trong.

“A…!” Hắn kinh sợ thở dốc một tiếng, lập tức cắn vào cánh tay chính mình, tuy hắn cùng Lạc Hoa Lang Tạ không phải chưa từng làm ở nơi màn trời chiếu đất, nhưng có không cần mặt mũi hơn nữa, ở dã ngoại làm đến một bước này vẫn khiến hắn có chút không thể thích ứng, lúc này nếu như bị người nhìn thấy…

Nhưng đối phương lại không cho hắn cơ hội nghĩ đông nghĩ tây, đôi môi kề sát ở huyệt khẩu như đang thưởng thức mỹ vị, mút cắn liếm vồ, đầu lưỡi tham tiến trong cơ thể càn quấy xông vào sau đó thẳng đến tử huyệt của hắn mà đi, khoái cảm trong nháy mắt từ xương cùng xông lên não tủy, khiến hắn rên lên kẹp chặt hậu huyệt.

“Thao, ngươi suýt kẹp gãy lưỡi ta.” Rút lưỡi ra, Lạc Hoa Lang Tạ bất mãn kề vào bên tai người trước mặt, dùng đầu lưỡi vẫn còn dính chất nhầy dò vào lỗ tai đối phương.

“Cút…” Bách Hoa Liễu Loạn gian nan phun ra một chữ, nhưng cảm giác mọi nơi trên dưới toàn thân mình đều bị đối phương tiến nhập và xâm chiếm qua khiến thân thể mẫn cảm đã quen với tình dục của hắn bắt đầu khó nhịn. Hắn nuốt nước miếng, đưa tay ra sau lưng tìm kiếm, mò tới vật thô dài lại cứng đến khó tin kia, vẫn bọc trong quần, nhưng đã nóng đến ngón tay hắn cũng phải run rẩy một trận.

“Muốn không?” Phát hiện hắn chủ động, Lạc Hoa Lang Tạ nới lỏng hai tay đang giam cầm hắn.

Hắn xoay người, không chút lực uy hiếp trừng qua đối phương, sau đó quỳ xuống, chậm rãi kéo mở khóa quần đối phương, liền thấy vật kia lập tức nhảy ra, kém điểm búng lên mặt hắn, hắn thoáng đỏ mặt, hai tay nắm lấy thân gậy tím đỏ đầy gân xanh, vật kia quá thô, muốn hoàn toàn ngậm vào miệng căn bản là không thể, cho nên hắn chỉ có thể liếm qua thân gậy, ngậm vào tinh hoàn trĩu nặng mà mút, phối hợp động tác trên tay, miễn cưỡng phun ra nuốt vào quy đầu thấm ra chất nhầy.

Hô hấp của Lạc Hoa Lang Tạ bắt đầu nặng nề, hai tay nắm chặt tóc hắn, dưới hông ra sức, muốn đem tính khí cả cây đều nhét vào trong miệng hắn.

“Uhm… uhm…” Hắn khẽ giãy dụa, vật trong miệng một đường đẩy đến cổ họng hắn mới dừng lại, sau đó bắt đầu mạnh mẽ đâm vào, khiến cả khoang miệng hắn đều đau rát, gần như ngừng thở. Nước miếng xuôi khóe miệng chảy ra ngoài, hòa vào nước mưa, hắn cảm thấy như cả người mình đều ướt đẫm, khoái cảm đến từ bạo lực và hơi thở bị ngắt khiến hắn không khống chế nổi, dùng một tay nắm chặt tính khí bản thân bắt đầu xoa nắn, nhưng khoái cảm này quá không đủ với thân thể đã quen dùng hậu huyệt cao trào của hắn, vì vậy hắn đưa tay về phía sau chậm chạp sờ tới miệng huyệt, dùng đầu ngón tay kéo mở nếp gấp, dò hai ngón tay cắm vào rút ra.

Một bên khẩu giao cho nam nhân, một bên dùng ngón tay chơi chính mình, tình cảnh này dâm đãng đến khiến Lạc Hoa Lang Tạ cũng không thể tiếp tục khống chế, từ khoang miệng ấm áp kia rút ra tính khí của mình, chụp lấy Bách Hoa Liễu Loạn lôi dậy, lần nữa ấn tới trên tường, từ phía sau mạnh bạo đâm thẳng vào.

“A…!” Bách Hoa Liễu Loạn thống khổ rên lên một tiếng, móng tay cào lên vách tường, lưu lại hai đường dấu cắt sâu hoắm. Tính khí tiến vào cơ thể hoàn toàn không màng đến ý nguyện của hắn, giống một lưỡi đao phá rách vách thịt ấm mềm, thẳng tới nơi sâu trong thân thể hắn.

Miệng huyệt bị nhét chặt đến một tia khe hở cũng không có, hắn nỗ lực hít sâu mong muốn nới lỏng chính mình, nhưng Lạc Hoa Lang Tạ lại không cho hắn cơ hội, kéo hông hắn lên, trực tiếp mạnh mẽ bắt đầu chơi hắn.

“Kháo… Chậm chút… Để ta thích ứng một chút…” Hắn gian nan kháng nghị, cảm thấy toàn thân mình đều căng ra, hậu huyệt càng sưng đau đến hệt như toàn bộ tế bào cảm giác trên thân đều tập trung ở đó.

“Chơi ngươi nhiều lần đến vậy, ngươi vẫn chưa thích ứng?” Lạc Hoa Lang Tạ sờ lên nơi hai người kết hợp, lại nhéo một cái lên tính khí của Bách Hoa Liễu Loạn, trong mắt hắn, vật nhỏ kia vô cùng có tinh thần, hoàn toàn không vì chút đau đớn kia mà ủ rũ xuống.

“Không xuất huyết, ngược lại phía trước của ngươi ra không ít nước.” Hắn cắn lên lỗ tai đối phương, thấp giọng nói một câu.

“Kháo…” Bách Hoa Liễu Loạn rên rỉ một tiếng, trong đầu xuất hiện tình cảnh bọn hắn lần đầu tiên làm tình, nếu nói là làm tình, không bằng nói là xâm phạm và phản kháng, lần đó hắn ròng rã hai ngày không cách nào đi nổi. Mà hiện tại, thân thể hắn đã hoàn toàn quen với tình dục thô bạo bậc này, rất dễ dàng liền có thể từ những động tác kia đạt được khoái cảm.

Vách thịt bị kịch liệt ma sát tựa hồ muốn cháy lên từng đốm lửa, đem đầu óc hắn toàn bộ thiêu khô. Hắn không quản nổi miệng mình, phát ra âm thanh rên rỉ lớn tiếng mà ngọt ngào, đồng thời bắt đầu uốn hông, muốn đem vật đang chơi đùa hắn nuốt đến sâu hơn.

“Sướng quá… Mạnh thêm chút… Làm sâu thêm chút….” Hắn kịch liệt thở dốc, đôi môi ngậm lại không được, bắt lấy một bàn tay của đối phương hung ác cắn xuống.

Lạc Hoa Lang Tạ rên lên một tiếng, trên tay truyền đến đau nhói khiến hắn càng thêm hưng phấn, hai mắt đều bắt đầu mơ hồ nhuộm đỏ, cái động nhỏ đang bao bọc côn thịt của mình như miệng thú nhỏ gào khóc đòi ăn, đem cả người hắn cũng muốn mút vào.

Hắn càng thêm ra sức động eo, hệt như đóng cọc đem côn thịt chọc sâu vào tiểu huyệt, hưởng thụ đoạn khoái cảm mãnh liệt chiếm đoạt người này hoàn toàn.

Thân thể chạm vào nhau phát ra tiếng bộp bộp, tiếng nước khuấy nhiễu, tiếng hai người thở dốc hỗn hợp lẫn vào nhau, vừa dâm loạn lại khiến người không cách nào tự kiềm chế.

Như thể bị cảnh này hấp dẫn, xung quanh bắt đầu xuất hiện quái vật gào thét, còn có tiếng bước chân lúc nặng lúc nhẹ.

“Quái đổi mới rồi.” Lạc Hoa Lang Tạ động tác dưới thân không ngừng, ở bên tai Bách Hoa Liễu Loạn nói một câu.

“Ngươi… Ngươi nhanh chút bắn ra…” Bách Hoa Liễu Loạn khựng lại, mang nức nở nói. Trong trận cắm vào rút ra như cuồng phong bạo vũ vừa rồi hắn đã bắn một lần, bức tường trước mặt còn dính dịch trắng đục của hắn, nhưng vẫn liên tục bị chơi đùa, lúc này tính khí lại bắt đầu ngẩng lên lần nữa, mà hạ thân hắn đã mềm nhũn, là nhờ vào Lạc Hoa Lang Tạ hai tay chống đỡ mới không quỳ xuống.

Dưới tình huống này bị tiểu quái vây đánh? Dù là quái cấp thấp, hắn cũng chỉ nghĩ đến đã muốn điên rồi.

“Lúc nãy là ta càn quái, bây giờ nên là ngươi.” Lạc Hoa Lang Tạ không hề màng đến giãy dụa của hắn, để nguyên tư thế cắm vào, vặn rộng hai chân hắn đem cả người ôm lên, sau đó quay lưng dựa tường.

“Kháo… Ngươi…!” Bách Hoa Liễu Loạn ngụm lớn thở hổn hển, cả người đều ngửa ra sau, tựa lên ngực Lạc Hoa Lang Tạ, trọng lượng bản thân làm côn thịt cắm vào hạ thân đâm đến độ sâu khó tin nổi, khiến hắn hoài nghi bụng mình cũng sắp bị xuyên thủng.

“Súng của ngươi đâu?” Lạc Hoa Lang Tạ còn hỏi một tiếng.

“Cái, cái gì?” Hắn chưa hoàn hồn, nhưng động tác ra vào dưới thân lúc này đã tạm ngừng, hắn rốt cuộc nhìn rõ tình hình trước mắt.

Ánh mắt hắc ám nhuộm chút ánh lửa tầng tầng lớp lớp, đã có vài tiểu quái tiến vào góc nhìn của hắn, hiểu ra ý tứ của Lạc Hoa Lang Tạ, hắn nhịn không nổi thống khổ rên rỉ một tiếng.

Vỏ súng vẫn treo bên hông hắn không lấy xuống, hắn run rẩy duỗi tay lấy ra Liệp Tầm.

“Nhanh chút.” Lạc Hoa Lang Tạ lại dùng lực đẩy vào trong một cái: “Ngươi cũng không muốn ta bị quái công kích đến chứ, bằng không đến mức huyết khí thức tỉnh, ngươi cũng chịu không nổi.”

Bách Hoa Liễu Loạn toàn thân cứng lại, bọn hắn từng làm một lần khi Lạc Hoa Lang Tạ trong trạng thái huyết khí thức tỉnh, lần đó hắn thật sự cho rằng mình phải về chủ thành phục sinh rồi.

“Vậy, vậy ngươi đừng động đã.” Hắn cắn răng, nhắm tiểu quái đã tiến vào tầm bắn nã vài phát, bởi vì áp chế đẳng cấp, gần như là một phát một con.

Tựa hồ như để khen thưởng, Lạc Hoa Lang Tạ lại húc vào trong mấy lần, mỗi lần đều chuẩn xác đâm vào tử huyệt mẫn cảm nhất trong vách thịt hạ thân hắn.

“A ——” Hắn ngước cổ rên rỉ mấy tiếng, cảm thấy tình huống hiện tại quả thật hoang đường đến không cách nào tưởng tượng. Hắn hai chân mở lớn, đối mặt một đám tiểu quái chen chúc mà tới, tính khí ngẩng lên thật cao phun ra chất lỏng đặc sệt, mà người điên sau lưng vẫn đang từng đợt lại từng đợt đem hắn bức bách đến đỉnh điểm.

Trong cảm giác gần như điên cuồng, hắn hai tay cầm súng, ở ranh giới cận kề cao trào bắn chết đám quái vật xấu xí, máu dịch tanh hôi và tứ chi đứt lìa tung tóe tràn ngập góc nhìn, thẳng đến khi hoàn hồn, hắn phát hiện bốn phía đã toàn là thi thể, mà bản thân mình không biết lúc nào đã cao trào thêm một lần.

Hắn trầm thấp thở dốc hai tiếng, tay run lên, súng rơi xuống đất.

Mà một giây sau, người phía sau dứt khoát đem hắn đè lên một vùng lang tạ hỗn loạn, nắm lên hai chân đã không thể khép lại của hắn, từ chính diện lại một lần nữa đâm vào.

Mắt hắn đột nhiên trừng lớn, toàn thân co giật, cả mũi chân cũng kẹp lại, trong cổ họng chỉ có thể phát ra âm thanh vô nghĩa, tay vô thức chụp vào bên cạnh, chỉ bắt được máu thịt đầy tay. Lạc Hoa Lang Tạ đã trầm mê trong khoái cảm kịch liệt đem người dưới thân chơi đến tan vỡ, đôi mắt sáng rực mà cao ngạo kia tựa hồ đã mất đi linh hồn, cái miệng quật cường mà xinh đẹp kia mở ra không phát nổi một thanh âm nào, tiểu động ngậm lấy hắn lại không ngừng thoi thóp, ướt đến cơ hồ muốn ọc ra nước.

“Ngươi là của ta.” Hắn lặp đi lặp lại cùng tiếng thở dốc nặng nề, hai tay hầu như đã cắm vào da thịt đối phương. Một lần so một lần càng mạnh đâm tới, tựa hồ như muốn đem linh hồn chính mình cũng khảm vào thân thể đối phương.

“Của ngươi… Ta là của ngươi…” Trong tiếng đáp lời nhỏ đến mức không thể nghe thấy của Bách Hoa Liễu Loạn, hắn cuối cùng đem tinh dịch bắn vào vách thịt nóng rực kia.

Giữa dư vị của cao trào, hắn cúi phủ người, ngậm khóe môi đối phương.

Hình ảnh nhục thể giao điệp giữa máu thịt, dưới màn trời đen kịt của Thành Tội Ác liền hệt như một bức tranh tông giáo đọa lạc.

Ngươi là của ta. Dù cho một ngày kia, chúng ta mất đi linh hồn, thân thể cũng vĩnh viễn nhớ kỹ lẫn nhau.



.
 
Last edited:

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#2
Lạc Hoa Lang Tạ quả nhiên cuồng dã............
 

cây cỏ

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
174
Số lượt thích
786
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
tay tàn tay tàn tay tàn ^_^
#5
o_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_Oo_O
Chảy máu mũi nhiều quá rồi chị Lá ơi, cả nửa lít luôn ấy chớ
Sao thấy nóng quá vậy ta (quạt quạt quạt)
Công nhận fic này nặng thật, nặng vậy mà chị có thể dịch được
Bái phục chị luôn (quỳ quỳ quỳ)
 

Bình luận bằng Facebook