Không biết làm gì với cái thớt này, cũng đành lòng để nó đóng bụi. Thôi thì vô đây review vài cái fic mình từng edit. Chung quy tự mình cmt dưới fic của mình thấy rất atsm, mà những cái viết vào đây thường không quá phù hợp cho mục rec fic trong chỗ cp đảng nên là ừm ừm... Vậy nên, ai đọc được cái này, về sau thấy phân vân về fic nào có thể vô đây tìm or hỏi review sơ lược, mình sẽ trả lời. Bởi hầu hết những fic mình chọn edit or post lên đây đều có những cái về nó mà mình muốn nói.
Lần này chọn là Tán Linh. Cũng bởi fic này chị Lá từng rec trên fb một lần, có lẽ rất nhiều người đã thấy nên muốn nói ít nhiều. (Tiện đây cũng chia buồn với chị Lá vì nick chị bị report, again
)
Bên trên từng nói, chỉ cần là fic có plot hay mình sẽ edit. Thực ra không phải lúc nào cũng vậy. Có những fic chọn edit vì có những câu những từ khi đọc QT/convert, đầu tự xếp lại thành một câu hoàn chỉnh đẹp đẽ, bỏ không nỡ, liền đi edit cả fic. Tán Linh là một fic như vậy.
"Chi bằng Diệp huynh cầm tạm vật này, tôi sẽ ở đây pha trà chờ huynh tới."
Tôi nói, thật may vì mình là người Việt. Tiếng Việt có dấu, thanh âm bằng trắc theo câu lên lên xuống xuống. trăm thay vạn đổi. Như câu này, thanh huyền với thanh ngang đặt cạnh nhau, rõ ràng hàm ý chờ đợi tin tưởng rất nặng mà đọc lên nghe nhẹ bẫng, vừa bình đạm lại dịu dàng. Không hiểu sao rất thích cụm "pha trà chờ huynh tới". Nó không giống cách chúng ta chờ đợi một người xa lạ, mà giống như mong chờ một ai đó trong gia đình trở về thì hơn.
Mà tiện nói thêm chút về ngôi xưng, lúc đầu edit đã phải pm chị Lá hỏi trong cổ trang có để ngôi xưng "tôi" được hay không. May mà được. Nếu không chắc cũng bất chấp tuốt mà để. Vốn đọc quen QT/convert, edit fic hiện tại còn muốn để "ta-ngươi", không hiểu sao đến fic này lại nhất mực muốn để "tôi". Có lẽ những fic dịu dàng như fic này hay Okinawa, ngôi xưng "tôi" luôn mang nhiều ý vị hơn "ta", hoặc chí ít mang cảm giác dung dị hơn. Như chị Lá từng nói, ngôi xưng tiếng Việt rất nhiều, 4 loại "ta, ngươi, hắn, nàng" có thể dịch ra 1 tỷ loại xưng hô khác nhau, tùy người dịch mà chọn. Có người tôn trọng nguyên tác nên giữ nguyên, và có kẻ như tôi đây vì thỏa mãn ham muốn đọc được một câu như kia mà bơ mọi thứ khác,... :cười:
Mà lại nói, fic này thật đúng cái tinh thần "nhất kỳ nhất hội". Nếu hỏi đâu là câu tôi thích nhất trong fic thì sẽ là câu phía trên kia. Còn nếu hỏi đâu là đoạn tôi thích thì sẽ phải là đoạn này.
"Thôi thì, nhân gian mênh mông, tri kỷ khó kiếm, gặp được là phúc, lạc nhau là mệnh. Duyên còn thì sẽ gặp lại, duyên hết thì đến đây thôi. Hắn giương tán ô Tô Mộc Thu đưa lên nhìn, cười đến tiêu sái rồi lững thững rời đi."
Fic Diệp dằn lòng không nhớ Tô tôi đã đọc, fic Diệp nhớ Tô đến sâu đậm tôi cũng đã đọc, fic Diệp giả vờ như không quan tâm cũng đã đọc luôn,... hay nói cách khác, ba trăm sáu mươi vạn kiểu nhớ nhung Diệp Tô gần như đã đọc hết, chỉ có một fic này ung dung như thế, tự tại như thế. Ta nói, thật giống nguyên tác làm sao. Diệp trong đây đến cuối bên người chỉ giữ lấy một tán ô, thế gian xung quanh bao nhiêu bóng bạch y với hắn cũng chẳng nghĩa lý, vì đều không phải người kia. Rõ ràng hắn biết người kia chẳng thể trở lại, hắn cũng chẳng tin vào câu chuyện hoang đường người kia kể, vậy mà vẫn giữ tán ô đó bên người bất chấp tâm đã buông lơi cho hai chữ "số mệnh". Tỉnh táo không phải, ngu ngốc càng không phải, Diệp Tu trong fic này cứ ở lưng chừng hai cái mốc đó mà đi. Đi cho tới tận già.
Đoạn cuối fic, mà cũng không chắc có phải cuối không, do vốn tác giả đã đặt một dấu chấm hết, một chữ "Hoàn" ở trước đó, dường như một nét vạch ra mà tác giả không nỡ xóa. Rốt cuộc bóng người đó là thực, là yêu, hay chỉ đơn thuần là ảo ảnh do phút hồi quang phản chiếu cuối cùng hắn tự vẽ ra, đáp án nào cũng được. Chỉ là, đọc hết câu đó, sẽ tự thấy trong mắt hai bóng người cùng nhau đi dưới một tán ô, vậy là được. Tri kỉ gặp lại nhau, vậy là ổn thỏa rồi.
Nhìn lại bên trên, quả nhiên như người quen từng nói, năng khiếu viết review bằng 0, chỉ giỏi lảm nhảm thôi =))) Dù vậy thì cái trò này cũng sẽ tiếp tục dài dài nên mong mọi người bỏ quá cho.
Mà nói chớ, đôi lúc thấy trò phân biệt cp thật mệt mỏi. Tán Tu hay Tu Tán cũng thế thôi, trừ phi có H chứ không hai đứa nó đứng cạnh nhau, phân biệt làm gì. Cái fic này đề Tán Tu vì tác giả để tag Tán Tu chớ tui đổi thành Tu Tán cũng hem có ai phát hiện ra đâu, nên là dăm ba cái cp, để cho đẹp thôi, không có lợi ích gì đâu _( :3JL )_