Hoàn [All Diệp] Chiến đội Hưng Hân phá sản

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1
Tác giả: 枝影横斜
Editor: Neko-chan
Beta: Túc Liên
Pairing: All Diệp
Tình trạng: Hoàn

Không liên quan, nhưng mị chỉ muốn nói, quý Liên minh thật loạn a~

Chiến đội Hưng Hân phá sản
1.

Lúc cơm tối, toàn thể Hưng Hân vây quanh một cái bàn.

Trong một bàn người không tim không phổi đó, Trần Quả buồn bực cùng mất tập trung đặc biệt rõ ràng.

Trần Quả đứng ngồi không yên.

"Bà chủ chị làm sao vậy?" Kiều Nhất Phàm đặt bát xuống, thân thiết hỏi.

Trần Quả ấp a ấp úng: "Không....không có chuyện gì. Chị không đói lắm ha ha ha."

Nhưng ba tiếng cười gượng bị tiếng kêu thê thảm trong bụng Trần Quả cắt đứt. Tình cảnh hết sức khó xử.

Đường Nhu cau mày, "Quả Quả chị làm sao vậy?"

Trần Quả làm bộ ngắm phong cảnh chung quanh, "Thật, thật sự không có chuyện gì. Mọi người ăn cơm ăn cơm, ngày mai còn có trận thi đấu nữa đấy."

"Khả nghi." Ngụy Sâm nói.

"Có âm mưu." Phương Duệ nói.

Diệp Tu giải quyết dứt khoát, "Bà chủ, lấy chỉ số thông minh của chị đừng tưởng gạt tụi này được. Má trái của chị viết 'Ta có tâm sự', má phải của chị viết 'Ta làm việc trái với lương tâm, có lỗi với các ngươi'. Nói đi, chị đến cùng là làm sao vậy? Đem chiến đội chúng ta bán đi?"

An Văn Dật đẩy đẩy kính mắt, "Chị sẽ không đem Diệp Tu tiền bối bán chứ?"

Bánh Bao phẫn nộ, "Bà chủ! Coi như chị là bà chủ cũng không được! Chị tại sao phải bán lão đại?! Mau trả lão đại lại cho tui!"

La Tập cũng cau mày, "Bà chủ, chị thật sự bán Diệp Tu tiền bối?"

"Đủ rồi!" Trần Quả suy sụp, "Dù cho chị đem các cậu bán hết cũng sẽ không bán Diệp Tu!"

Tô Mộc Tranh đăm chiêu, "Vậy chị bán ai?"

"Ai cũng không bán!" Trần Quả khóc không ra nước mắt, chưa đánh đã khai, "Chúng ta phải đảm nhận Ngôi sao cuối tuần lần này!"

"Ôi chao!" Phương Duệ kêu lên, "Rất tuyệt, tui vỗ tay ca tụng chị! Một chiến đội gia nhập Liên minh chưa được hai năm lại có thể nhận thầu Ngôi sao cuối tuần! Tui vì Hưng Hân chúng ta kiêu ngạo! Đương nhiên tui cùng lão Diệp càng kiêu ngạo!"

Bên trong góc, Quan Dung Phi đang chậm rãi ăn cơm vừa nghe đến đây, liền nhanh chóng đem cơm cho vào miệng, liền món ăn đều không để ý, "Tui ăn no!" Nói xong, hắn lập tức chạy về phòng kỹ thuật của hắn, sau đó nghe 'răng rắc' một tiếng --- hắn tiện tay đóng cửa lại.

"Lão Quan bị gì vậy?" Ngụy Sâm buồn bực nói.

Trong khi mọi người đang hoan hô khi được tổ chức Ngôi sao cuối tuần, An Văn Dật tỉnh táo nói ra một vấn đề cấp thiết, "Để tổ chức Ngôi sao cuối tuần thì cần không ít tiền đúng không? Tài chính của Hưng Hân đủ sao?"

Trên bàn cơm, mọi người như bị ấn nút tạm dừng, am thanh hoan hô lập tức ngưng lại.

"A..." Diệp Tu nghiêm túc suy tư, "Chiến đội Hưng Hân chúng ta hiện tại có khoảng 20 triệu tiền vốn lưu động, tổ chức Ngôi sao cuối tuần miễn cưỡng đủ. Chỉ có điều, hai tháng tới chúng ta khả năng cần giảm bớt ăn mặc!"

Ngụy Sâm lườm một cái, "Nói giống như Hưng Hân chúng ta vẫn luôn không bớt ăn bớt mặc vậy. Toàn bộ Liên minh, ngay cả Lôi Đình còn có tiền hơn so với chúng ta!"

Phương Duệ tán thành, "Từ khi tới Hưng Hân, tui không hi vọng xa vời, được uống từng ngụm rượu lớn, ngoạm miếng thịt to. Lão Diệp à, tui vì ông hi sinh nhiều như vậy, thật sự có thể gọi là gả gà theo gà, gả chó theo chó rồi."

La Tập kháng nghị yếu ớt, "Điểm tâm đại đại, thành ngữ này không phải dùng như thế."

"Chớ cùng phế vật điểm tâm chấp nhặt. Trình độ tri thức của hắn, ta thực không tiện nói ra." Diệp Tu thở dài, "Có điều mọi người cũng đừng quá bi quan. Tổ chức thành công Ngôi sao cuối tuần, tiền bán vé chính là một khoản thu nhập lớn. Còn chưa kể có phát sóng, chuyển tiếp phí, các loại thu nhập, làm giàu ngay trong tầm tay!"

Mắt mọi người đều có ánh sáng vụt qua.

Trần Quả ấp úng nói một câu, "Vậy cũng cần tổ chức được đã."

Ngụy Sâm trong lòng lộp bộp một chút, phát hiện ra sự tình cũng không đơn giản, "Bà chủ, Hưng Hân ta không phải phá sản đó chứ?"

"Cái gì?!"

Từng con mắt sáng lấp lánh nhìn làm Trần Quả lương tâm bất an. Cô lắp bắp nói, "....Cái đó, trang bị của chúng ta đều là trang bị giả bạc mà.....Mùa 11 đã đánh được một nửa rồi.....Kia chính là trang bị bạc......"

Đường Nhu hình như minh bạch chuyện gì, "Quan Dung Phi dùng hết giang sơn chúng ta, à không, vật liệu?"

Tô Mộc Tranh đã dự kiến kết quả, "Thế nhưng tuy đủ vật liệu hiếm, vật liệu thường vẫn không đủ, vậy nên chị để Ngũ Thần thu mua từ các đại công hội?"

Ngũ Thần xấu hổ cúi đầu.

Diệp Tu vô cùng bình tĩnh, "Vậy Hưng Hân chúng ta giờ còn lại bao nhiêu tiền?"

Trần Quả xấu hổ giơ ra hai ngón tay.

Vốn trước giờ không nói tiếng nào, Mạc Phàm cũng bị chấn kinh rồi.

Kiều Nhất Phàm hít vào một ngụm khí lạnh, "Còn lại hai triệu?"

"Không" Trần Quả khó khăn nói, "Tài chính có thể dùng còn sót lại hai trăm ngàn. Chị khi đó hoàn toàn không biết muốn chúng ta tổ chức Ngôi sao cuối tuần....Nghĩ qua hai tháng cuối năm, quảng cáo a tài trợ a, số tiền này cùng với tiền chia hoa hồng đều nhận được, ai biết......"

Ngụy Sâm sợ hãi đến đánh rơi thuốc lá, hắn hít sâu một cái, "Đủ cái rắm. Hai tháng tới toàn bộ người trong chiến đội chỉ có thể miễn cưỡng ăn cơm."

"......Không bằng, không bằng chúng ta nói với Liên minh chúng ta không làm nữa." La Tập kiến nghị, "Toàn bộ Liên minh hẳn là có chiến đội tổ chức được đi."

"Không làm sẽ bị phạt tiền." Trần Quả thực muốn khóc.

"Không sai." Diệp Tu - thanh niên phạt tiền thâm niên, tay run run châm điếu thuốc, "Căn cứ nhiều năm kinh nghiệm của ta, chúng ta bất lực trong việc tổ chức Ngôi sao cuối tuần, tiền phạt khoảng chừng chục triệu."

"Trời ơi!" Phương Duệ sợ hãi đến mức làm hẳn câu đối, "Thán Dung Phi mê muội trang bị tiêu hết vật liệu. Khổ Hưng Hân bại quang gia sản còn lo góp vốn. Hoành phi, quỳ cầu bao nuôi!"

Nhưng hiện tại đến cả La Tập trùm học cũng không còn tâm tư đi phỉ nhổ câu đối của hắn rồi.

Đường Nhu nói, "Em gọi cha đến....."

"Không được!"

Trần Quả, Ngụy Sâm, Diệp Tu giận bác bỏ kiến nghị, "Làm sao có thể dùng tiền nhà của một em gái?!"

"Em trai ta....."

"Không được!"

Diệp Tu còn chưa nói hết lời, toàn thể Hưng Hân đồng thời bác bỏ hắn, "Làm sao có thể dùng tiền của em trai ngươi! Có chút cốt khí đi đội trưởng!"

"Ta chỉ muốn nói cho mọi người, không thể dùng tiền của em trai ta" Diệp Tu cười gượng, "Hắn và cha ta ở lúc ta lập chiến đội, cười nhạo ta là không có nghề nghiệp gì, cả đời chỉ có thể dựa vào họ cứu tế. Vì lẽ đó ta--"

"Này sao có thể nhẫn!" Ngụy Sâm cả giận nói, "Lão phu tiền riêng còn có 18 triệu. Ta nguyện ý cống hiến góp vào tài chính!"

Phương Duệ ghét bỏ, "Của hưu bổng liền thôi đi. Ngươi mạnh mẽ đưa bà chủ cũng không muốn. Chúng ta vẫn là nên nghĩ lại làm sao để kiếm tiền đi."

Kiều Nhất Phàm hết sức cảm động, "Không nghĩ tới chiến đội chúng ta lại có trinh tiết như thế."

An Văn Dật cảm giác chỗ nào đó không đúng, "Chiến đội chúng ta không phải luôn được xưng là không hạn cuối sao....."

Nói đến kiếm tiền, Diệp Tu là người đầu tiên đưa ra đề nghị, "Ta nhớ bà chủ tìm cho ta không ít quảng cáo? Ta chốc nữa đi xem xem có thích hợp hay không."

"Không cần tìm, không có cái nào thích hợp. Chỉ cần là quảng cáo muốn ngươi bán thịt, chúng ta đều không nhận!" Trần Quả phi thường có cốt khí nói, "Không phải quảng cáo áo lót thì là quảng cáo áo tắm, còn có quảng cáo sữa rửa mặt cho nữ! Toàn là yêu cầu đặc tả mặt ngươi, loại kia mục đặc biệt!"

Diệp Tu chăm chú suy tư, "Ta cảm thấy sữa rửa mặt có thể nhận."

Toàn bộ thành viên Hưng Hân, "Không thể! Cái kế tiếp!"

Tô Mộc Tranh suy nghĩ một chút, "Phía ta còn có vài cái quảng cáo, vốn đang nghĩ có nên nhận hay không, hiện tại ta nhận hết đi. Tính gộp lại có khoảng năm triệu."

"Mộc Mộc quá giỏi!" Trần Quả phi thường hài lòng, ca tụng nữ thần hằng ngày.

La Tập xấu hổ đưa ra một tấm thẻ ngân hàng, "Trong này có 50 ngàn, tuy rằng không nhiều....."

Trần Quả trầm ngâm một chút, hỏi, "Đây là thẻ tiền lương của em?"

"Không phải thẻ tiền lương." La Tập nói, "Trong này là học bổng của em."

Hưng Hân: ".........."

"Tiền này cầm bỏng tay." Ngụy Sâm nói, "Ngươi cầm tiền phục vụ nhân dân đi đồng chí La Tập."

Kết quả, thảo luận một buổi tối, ngoại trừ Tô Mộc Tranh nhận quảng cáo, không có thêm phương án nào khác.

Ngày hôm sau Hưng Hân nghênh tiếp Lam Vũ tại sân nhà, thành viên Hưng Hân bị áp lực tài chính đè lên, để Lam Vũ có trạng thái thật tốt đánh 3-7.
 

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#2
Chiến đội Hưng Hân phá sản (Tiếp)

2.

Sau khi buổi họp báo kết thúc, Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng rời khỏi đoàn người, Dụ Văn Châu bật Hồ Quang Thiểm đi theo sát gót. Nhưng không ngờ hai người đều bị ngăn lại ở cửa sau của sân vận động Tiêu Sơn - cách quán net Hưng Hân có 67m (nguyên văn là 200 thước, 1 thước ~ 0.333m)

"Ngụy lão đại!" Hoàng Thiếu Thiên lo lắng xoay vòng vòng, "Ông đừng cản tui, tui đêm nay muốn lên máy bay! Tui muốn đi tìm lão Diệp ông mau tránh ra!"

Ngụy Sâm bình tĩnh phun ra một vòng khói, thâm trầm nói, "Nhớ năm đó, là ta thành lập chiến đội Lam Vũ, là ta đem ngươi từ trong game tới trại huấn luyện, là ta đem tài khoản Sách Khắc Tát Nhĩ cho Dụ Văn Châu. Cống hiến cảm động thiên địa cỡ nào. Các ngươi không có gì muốn nói với ta sao?"

Dụ Văn Châu mỉm cười, cũng không muốn nói.

"Ngụy lão đại, tui cảm kích ông trăm ngàn phần!" Hoàng Thiếu Thiên chân thành nói, "Không có ông cũng không có Dạ Vũ Thanh Phiền của ngày hôm nay! Dù cho lão Diệp hoặc Chu Trạch Khải là đại thần số một Vinh Quang, danh xứng với thực nhưng trong lòng tui...mãi mãi cũng là ông. Ông rời đi nhiều năm như vậy tui đều hoài niệm ông sâu sắc đến khi gặp lại ông. Ngụy lão đại, tuy rằng chúng ta thuộc về chiến đội khác nhau, nhưng ông vĩnh viễn là lão đại của tui---" Editor muốn nhảy Hoàng Ngụy, tới cản ta đi!!!

Ngụy Sâm nghe, hết sức cảm động, "Tiếp tục khen ta đi, đừng có ngừng."

"Đờ mờ" Hoàng Thiếu Thiên nổi giận, "Có thể để cho tui đi tìm lão Diệp rồi quay trở lại khen ông được hay không? Tui đêm nay muốn bay trở về, trước hết để tui thấy lão Diệp, tui đảm bảo sau đó sẽ thổi phồng đến mức ông cũng không muốn nghe tui nói!"

Dụ Văn Châu bình tĩnh, "Ngụy lão đại, làm thế nào ngươi mới bằng lòng thả chúng ta đi? Hẳn là có điều kiện đi?"

Ngụy Sâm hít một hơi thuốc, phiền muộn nói, "Vẫn là Văn Châu hiểu ta. Các ngươi xem, ta cống hiến toàn bộ thanh xuân cho Lam Vũ, sau khi xuất ngũ ta còn làm culi miễn phí cho Lam Khê Các. Nhiều năm như vậy, cũng nên thanh toán tiền lương chứ?"

Dụ Văn Châu: "........."

Hoàng Thiếu Thiên, "Lão quỷ ngươi còn biết xấu hổ hay không?!"

Ngụy Sâm, "Năm đó ta hi sinh mặt mũi cho Lam Vũ luôn rồi, hay đền bù tổn thất cho ta đi?"

Hoàng Thiếu Thiên tức đến nỗi suýt nói không ra lời, hắn lấy điện thoại di động lướt lướt mấy lần, "Ta xoay chuyển cho ngươi 10 ngàn! Coi như là sính lễ ta đưa cho lão Diệp! Ngươi mau tránh ra!"

Ngụy Sâm nhìn xuống tiền chuyển khoản, mặt đầy vui mừng, "Đứa bé ngoan, ngươi lớn rồi!"

Hoàng Thiếu Thiên liền khinh thường cũng không muốn, lập tức chạy về phía quán net Hưng Hân. Dụ Văn Châu đi không nhanh không chậm, hắn cười nói, "Gấp đôi sính lễ, gả Diệp Tu cho tôi đi."

Dụ Hoàng hai người sau khi tới phòng huấn luyện Hưng Hân mới biết tại sao Ngụy Sâm mặt dày mày dạn muốn lương. Hưng Hân phải tổ chức Ngôi sao cuối tuần, mà Hưng Hân, viết hoa ba chữ không có tiền không có tiền.

"Lão Diệp" Hoàng Thiếu Thiên thâm tình nắm tay Diệp Tu, "Không có tiền làm sao không nói với ta? Ta nghe Lương Dịch Xuân nói công hội các ngươi trả giá cao mua vật liệu của chúng ta. Hiện tại muốn chi trả hết phí di chuyển của ta cũng rất khó đi. Chỉ cần ngươi nói một tiếng Thiếu Thiên ca ca, ta có thể miễn phí lên sân khấu Ngôi sao cuối tuần thậm chí còn có thể đưa tiền giúp các ngươi làm hoạt động lần này. Như thế nào, có phi thường động lòng hay không?"

"Đừng nghe Thiếu Thiên nói." Dụ Văn Châu tách hai người ra, nhìn thẳng mắt Diệp Tu, nhu tình như thủy, "Tiền bối, ta không cần ngươi gọi ta bằng xưng hô buồn nôn, cũng không cần PK cùng ta, cái gì cũng không cần, ta cam tâm tình nguyện không cần phí lên sân khấu."

"Cảm ơn a" Diệp Tu hết sức cảm động, "Nhưng ca không bán thân, tạm biệt."

Hoàng Thiếu Thiên nổi giận, hắn lấy ra di động ngay lại chỗ, tính chuyển khoản cho Diệp Tu. Kết quả phát hiện, một ngày chỉ có thể nhiều nhất chuyển 20 ngàn.......Hoàng Thiếu Thiên càng giận, hắn thò tay vào túi, phát hiện mình không mang thẻ ngân hàng........

"Lão Diệp!" Hoàng Thiếu Thiên trừng trừng mắt, răng nanh nhỏ đều lộ ra, quả thực nhìn rất dữ, "Ta nói cho ngươi ta hiện tại không mang thẻ, trở về ta liền chuyển khoản cho ngươi, ta mặc kệ thế nào ngươi nhất định phải nhận! Ngươi không gọi ta là Thiếu Thiên ca ca, gọi Thiếu Thiên bảo bảo cũng được!"

Diệp Tu vẫn như cũ cự tuyệt, "Tâm ý của ngươi, ta nhận được, phi thường cảm tạ Thiếu Thiên ngươi, có điều thật sự không cần........"

"Ta cũng không mang bao nhiêu tiền" Dụ Văn Châu đột nhiên nói, hắn nhìn quanh bốn phía, hơi sầu lo, "Có điều xem ra Hưng Hân hiện nay quả thực có chút túng quẫn, ta cũng không giúp được bao nhiêu. Tấm thẻ này tiền bối hãy nhận đi, bên trong không nhiều, 500 ngàn."

Nói rồi, Dụ Văn Châu đưa qua một tấm thẻ, ngôn từ khẩn thiết, "Ta nói rõ trước, tiền này là ta cho tiền bối mượn, đừng quên trả lại. Nếu như tiền bối cảm thấy áy náy, Ngôi sao cuối tuần mấy ngày sau không phải là kì nghỉ Tết sao, có thể mời ta đi thành phố B du lịch để bồi thường. Tiền bối cảm thấy thế nào?"

Lời này khiến Phương Duệ ở một bên nhìn đều phải vỗ tay cho hắn. Diệp Tu suy nghĩ một chút, cảm thấy cái này không tồi, cũng không tiếp tục từ chối, "Cảm tạ Văn Châu, yên tâm, đến Tết sẽ gọi ngươi tới chơi."

Hoàng Thiếu Thiên tức giận nha, không muốn duy trì mỉm cười chút nào.

Đội trưởng kịch bản thật sâu, hơn nữa lại còn không nói cho hắn biết? Tình đồng đội đâu?!

Phương Duệ cũng thực tức giận nha, Dụ Văn Châu chơi chiến thuật quả nhiên là tâm bẩn. Muốn Diệp Tu mời hắn đi B thị chơi Tết, này không phải là nhân đi ăn Tết đến nhà gặp phụ huynh sao???
 

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#5
Chiến đội Hưng Hân phá sản (Tiếp)

3.

Tổ hai người Lam Vũ sau khi lên máy bay không lâu, QQ của Diệp Tu điên cuồng nhảy lên.

Hắn nhìn tin tức một chút, tất cả đều liên quan với việc Hưng Hân sắp sửa tổ chức Ngôi sao cuối tuần lần này, dẫn đến tin tức tương quan là chiến đội đang kề bên bờ vực phá sản. Các tuyển thủ của các chiến đội hào môn dồn dập biểu thị muốn giúp đỡ hắn, điều kiện có các loại 1234. Liền ngay cả Tiêu Thời Khâm đều nói muốn vay tiền cho hắn. Trời ạ, có người nào không biết ngoại trừ Hưng Hân thì Lôi Đình chính là chiến đội nghèo nhất.

Diệp Tu bị đạo đức tốt của tuyển thủ chuyên nghiệp khiến cho kinh ngạc. Hắn bình tĩnh đóng lại QQ, quay đầu lại hỏi Trần Quả, "Tại sao trong vòng vài giờ mọi người đều biết chiến đội chúng ta nghèo đến muốn phá sản rồi hả? Việc này Hoàng Thiếu Thiên đang ngồi phi cơ, không nên là hắn nói chứ?"

Trần Quả bi thống nói, "Weibo chính thức của Liên minh thông báo, nói năm nay Hưng Hân tổ chức Ngôi sao cuối tuần. Còn việc phá sản.....Cái kia...thu vật liệu.....chính là thu từ các công hội trong Vinh Quang......Vì lẽ đó......."

Diệp Tu mặt lạnh lùng, "Vậy à?"

Kiều Nhất Phàm cảm thấy vẻ mặt hung ác của đội trưởng rất đáng yêu, nhịn không được cười lên. Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, điện thoại di động của cậu đột nhiên nhận được một tin nhắn: Thẻ ngân hàng của ngài có đuôi 1007 thu được 200 ngàn chuyển khoản từ Cao Anh Kiệt tiên sinh.

Anh Kiệt chuyển cho cậu 200 ngàn?

Cậu ấy từ đâu có nhiều tiền như vậy? Tại sao lại chuyển cho cậu 200 ngàn?

Lẽ nào........

Nghĩ tới đây, Kiều Nhất Phàm nhịn không được, cậu đi ra khỏi phòng huấn luyện, đứng ở cửa thang gác gọi cho Cao Anh Kiệt, "Anh Kiệt, là mình, mình nhận được 200 ngàn chuyển khoản của cậu rồi."

Cao Anh kiệt hiển nhiên rất vui vẻ, "Nhận được là tốt rồi. Mình cũng không giúp được bao nhiêu, tiền này cậu lấy dùng đi." Aaaa, tiểu thiên sứ, Cao Kiều nha!!!

Kiều Nhất Phàm mặt lạnh giống như Mạc Phàm, cái này có điểm quen quen, còn không phải là kịch bản của Dụ Văn Châu sao?

"Anh Kiệt, tiền này chút nữa mình gửi lại cho cậu, cậu trả lại cho đội trưởng của cậu. Coi như cậu là bạn tốt của mình, mình cũng không thể vì 200 ngàn này...bán Diệp Tu tiền bối. Cậu nói cho đội trưởng của cậu hết hi vọng đi, Diệp Tu tiền bối là của mình."

"Không phải, Nhất Phàm cậu nghe mình......." Cao Anh Kiệt còn muốn giải thích, kết quả đối phương cúp điện thoại, "....Nói tiền này chỉ là mình đơn thuần cho bạn tốt mượn thôi mà....." CP thiên sứ của tui ư ư QAQ

Vương Kiệt Hi đi ngang qua, "Hả? Câu này nói không sai."

Một lát sau, Trần Quả đột nhiên kêu to, "Vương Kiệt Hi chuyển khoản cho ta 500 ngàn! Trời ạ, hắn làm sao biết số thẻ ngân hàng của chị?"

"A?" Diệp Tu bị chấn kinh rồi, một lời không nói yên lặng chuyển khoản như thế, thấy thế nào cũng không thể là Vương Kiệt Hi làm. Hắn lập tức chọn Vương Kiệt Hi từ trong danh sách bạn tốt, gửi vài chữ.

Quân Mạc Tiếu: Mắt bự, yên lặng chuyển khoản cho Hưng Hân chúng ta, ngươi có ý đồ gì?

Vương Bất Lưu Hành: Ta chỉ đơn thuần cho bạn tốt vay tiền thôi.

Vương Bất Lưu Hành: Bởi vì không có số thẻ của ngươi nên gửi cho bà chủ của các ngươi.

Vương Bất Lưu Hành: Ngươi không nên nghĩ nhiều.

Quân Mạc Tiếu:.........

Hắn nói thực có đạo lí, ta không có lời nào phản bác, không lẽ là ta thực sự nghĩ quá nhiều?

Diệp Tu tắt đi khung chat của hắn cùng Vương Kiệt Hi, chọn một QQ khác vẫn đang nhảy lên không ngừng, nhìn thấy mỗi người gửi tin giống nhau, không khỏi rơi vào trầm tư.

Sinh Linh Diệt: Tiền bối, ta nghe chuyện của Hưng Hân rồi. Ngôi sao cuối tuần lần này, ta có thể không cần phí lên sân khấu. Tài chính của chiến đội tiền bối thiếu, ta có thể giúp đỡ mấy trăm ngàn.

Tái Thụy Nhất Hạ: Đưa số thẻ ngân hàng.

Trảm Lâu Lan: Diệp thần, ta cùng Tiểu Bắc bọn họ góp vốn cho ngươi được 20 triệu, như thế đủ chưa?

Thạch Bất Chuyển: Cho ngươi mượn một triệu, có thể tạm hoãn trả lại, mời ta đi nhà ngươi làm khách ăn Tết là được.

Đại Mạc Cô Yên: Diệp Tu, cho ta số thẻ ngân hàng. Hàn đội cùng đại Tôn ngầu bá cháy a!!

Diệp Tu mặt đầy vạch đen tắt từng khung chat. Nhưng khi tắt khung chat, tin nhắn của Chu Trạch Khải lập tức hấp dẫn ánh mắt hắn. Không phải bởi vì Chu Trạch Khải lớn lên đẹp, mà là bởi vì trong một đám tình nguyện kính dâng thẻ tiền lương hoàn toàn không xài hết, giọng nói có vẻ chân thành không làm bộ, lập tức hấp dẫn sự chú ý của Diệp tổng giám đốc bá đạo.

Nhất Thương Xuyên Vân: Tiền bối, chơi cái game.

Nhất Thương Xuyên Vân: Ra một vấn đề, có thể trả lời lập tức miễn giảm 3/4 phí ra trận.

Diệp Tu lập tức tâm động.

Quân Mạc Tiếu: Có thể, ngươi nói. [Đại binh ngậm điếu thuốc]

Nhất Thương Xuyên Vân rep rất nhanh: Có một bài hát tiếng Quảng Đông phi thường cổ, <<Trợ thủ đắc lực>> Xin hỏi bài hát này tên Quốc ngữ là gì?

Diệp Tu vẻ mặt không hiểu gì.

Hắn không phải là người thích nghe ca khúc tiếng Quảng Đông, còn là một khúc tiếng Quảng Đông cổ, hắn làm sao biết được?

Thế nhưng Baidu biết.

Diệp Tu hài lòng khi biết được đáp án, hắn lập tức copy-paste.

Quân Mạc Tiếu: Toàn thế giới chỉ muốn ngươi đến yêu ta.

Nhất Thương Xuyên Vân: ⁄(⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄

Mấy phút sau, Trần Quả chạy lại nói với hắn, "Giang Ba Đào vừa nói với ta, Chu Trạch Khải phí di chuyển giảm 3/4? Trong Ngôi sao cuối tuần bỏ phiếu, đây không phải là đệ nhất thì cũng là đệ nhị a! Phí lên sân khấu ít nhất phải sáu, bảy con số chứ? Ta nghe nói phí lên sân khấu của tuyển thù Luân Hồi trích 1/4 cho Câu lạc bộ? Này không phải là Chu Trạch Khải chỉ cần phí lên sân khấu Câu lạc bộ???"

Phương Duệ vừa nghe, vội vã ló đầu liếc mắt nhìn lịch sử chat, nhất thời bùng nổ.

"Chu Trạch Khải cũng quá không biết xấu hổ!" Phương Duệ giơ chân, "Lại dùng thủ đoạn đê hèn như thế để lão Diệp tỏ tình." Càng đáng sợ chính là Chu Trạch Khải hiển nhiên rất rõ ràng Diệp Tu không thích nợ ơn người khác, cũng không vô tư kính dâng giống như những người khác, thậm chí không nói miễn toàn bộ phí lên sân khấu.

Bởi vì nguyên tắc của Diệp Tu là, có tiện nghi không chiếm thì phí cả đời người.

Phương Duệ cảm thấy rất sầu lo, hắn cảm giác con đường tình cảm của mình tràn đầy khúc chiết.

Hơn nữa, hắn đến nay còn không có kiếm được một đồng nào!

"Có nên học lão Ngụy, mặt dày mày dạn hướng ông chủ cũ đòi tiền hay không?" Phương Duệ thật sự tự hỏi.

4.

Nhưng chỗ kì diệu của nhân sinh là ngươi không thể dự đoán được một giây sau sẽ phát sinh cái gì.

Ngày hôm sau ở Thượng Lâm Uyển, Diệp Tu nhìn thấy Diệp Thu, trong đầu đều là câu nói này.

Trần Quả nhỏ giọng nói với hắn, "Diệp Thu sáng sớm hôm nay đã tới, nói muốn tài trợ cho chiến đội chúng ta dài hạn........"

Diệp Thu đang ngồi ở trên ghế salon xem báo, nghe được Trần Quả nói câu này, vô cùng bá đạo tổng giám đốc liếc Diệp Tu một cái.

"Nghe nói ngươi thu được không ít tiền?" Diệp Thu cười gằn, "Đều trả lại mau! Ngươi, một cái nam nhân đáng thương không nghề nghiệp, ta không phải nói dùng cả đời bao nuôi ngươi sao?" Diệp tổng cầu bao nuôi!!!!

END​
 

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#8
uuuuu có một sự đáng yêu không hề nhẹ luôn =))
trời ơi đến cả tiểu Chu còn manh thế kia, má ơi bá đạo
Diệp Thu, bá đạo tổng tài em cúng anh một lạy *quỳ quỳ
 

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#9
Cuộc đời lần đầu được cô Vịt rep lại post, lần đầu đó, là lần đầu đó!!! *chuyện quan trọng phải nói 3 lần* :sneaky::sneaky::sneaky:
 

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#11

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#12
Cuộc đời lần đầu được cô Vịt rep lại post, lần đầu đó, là lần đầu đó!!! *chuyện quan trọng phải nói 3 lần* :sneaky::sneaky::sneaky:
:vvv ấy ấy cô cứ tag tuôi thể nào tuôi chả rep =))
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,157
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#13
tôi đang đọc cái gì đây???????????? loạn, loạn hết rồi Diệp thần ơi anh đừng bán thân trả nợ anh mà bán thân trả nợ là gangbang chết anh luôn đó muahahahahahaha
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,157
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#14
Trảm Lâu Lan: Diệp thần, ta cùng Tiểu Bắc bọn họ góp vốn cho ngươi được 20 triệu, như thế đủ chưa?
cái này là hết ý kiến luôn :V
cơ mà một chiến đội làm nhà tài trợ cho một chiến đội khác liệu có sao không nhỉ????
 

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#15
tôi đang đọc cái gì đây???????????? loạn, loạn hết rồi Diệp thần ơi anh đừng bán thân trả nợ anh mà bán thân trả nợ là gangbang chết anh luôn đó muahahahahahaha
Tui muốn react Haha lắm...nhưng không có ==
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#17
Trảm Lâu Lan: Diệp thần, ta cùng Tiểu Bắc bọn họ góp vốn cho ngươi được 20 triệu, như thế đủ chưa?
bao nuôi toyyyy đi giời đất ơi Trảm tiên sinh!!!!!
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#18
"Có nên học lão Ngụy, mặt dày mày dạn hướng ông chủ cũ đòi tiền hay không?" Phương Duệ thật sự tự hỏi.
Đừng từ bỏ chút tiết tháo cuối cùng trong tâm chứ Duệ!!!!
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#19
"Nghe nói ngươi thu được không ít tiền?" Diệp Thu cười gằn, "Đều trả lại mau! Ngươi, một cái nam nhân đáng thương không nghề nghiệp, ta không phải nói dùng cả đời bao nuôi ngươi sao?" Diệp tổng cầu bao nuôi!!!!
Em trai à, bình tĩnh....
 

Bình luận bằng Facebook