Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1195

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,349
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Edit & beta: Lá Mùa Thu

Chương 1195: Điên hết cả rồi

Hội trường họp báo nhốn nháo hết cả lên, kể cả mấy phóng viên lúc trước không quá ác cảm với Đường Nhu cũng phải nổi điên khi thấy thái độ của cô hôm nay. Thế này là sao? Vịt chết còn mạnh miệng? Cược thua rành rành ra rồi mà không nhận lỗi, không thừa nhận mình quá tự cao tự đại, cũng không tuân thủ lời thề giải nghệ, chỉ buông một câu "Tôi không chấp nhận" coi như xong?

Giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp đã tổ chức suốt mười năm, chưa từng có tuyển thủ nào trực tiếp bác bỏ phát ngôn của chính mình như cô. Tuyển thủ chuyên nghiệp là người của công chúng, uy tín và danh dự rất quan trọng. Dẫu hình tượng đẹp đẽ cách mấy đi nữa, cũng liệu có công ty nào dám tìm một tuyển thủ nuốt lời làm đại diện? Không đại diện, không quảng cáo, lấy gì PR? Thậm chí bản thân chiến đội cũng sẽ e ngại mà tránh xa cô để khỏi ảnh hưởng đến hình tượng cả đội, bất kể thực lực của cô xuất sắc đến đâu.

Hành động của Đường Nhu có thể gọi là tự bóp chết tương lai. Tuy cánh phóng viên sục sôi vì phẫn nộ, nhưng trừ ba chữ "vô liêm sỉ" do Nguyễn Thành mắng ra miệng thì không ai tìm được cách chỉ trích nào khác. Đã có tiền lệ bao giờ đâu mà muốn họ có kinh nghiệm đối phó?

Nhất thời, bên dưới hội trường xôn xao như ong vỡ tổ, ồn đến mức không thể phân biệt ai đang hỏi cái gì, ai chỉ đang phát biểu hay tranh cãi.

"Xin mọi người yên lặng! Yên lặng!" Người phát ngôn truyền thông của Liên minh ra sức gào to. Bình thường các chiến đội sẽ dự họp báo với người phát ngôn riêng để đóng vai trò chủ trì họp báo, Hưng Hân chưa có nên Liên minh phải cắt cử người thay thế tạm thời. Nhân viên của Liên minh cũng sẽ bảo vệ các chiến đội ở mức độ nhất định nhưng khó lòng tận tâm bằng người nhà, do đó người chủ trì lúc này chỉ đang cố gắng giữ trật tự hội trường hơn là quan tâm hỏi han Hưng Hân.

Cánh phóng viên mất kiểm soát đến gần năm phút. Sau khi dần dần ổn định, trên gương mặt mỗi người là một sự căm phẫn tột độ. Lần này đã không ai thông cảm nổi cho hành động của Đường Nhu nữa, ngoại trừ Thường Tiên. Cậu ta thấy cả hội phóng viên bị chọc nổi khùng thì sướng rơn trong bụng, rồi lại không khỏi lo lắng bởi biết rõ thái độ hiện có sẽ không mang đến tí tốt đẹp nào cho Đường Nhu. Cậu chẳng hiểu rốt cuộc Hưng Hân đang muốn đối ngoại kiểu gì. Thường Tiên nhớ hình như Hưng Hân không có êkip chuyên về đối ngoại nên mỗi lần họp báo là mỗi lần phát ngôn khó đỡ, hút thù hận như MT đánh boss vậy.

Ồn ào dần lắng xuống. Nguyễn Thành đứng ở hàng đầu như người lãnh đạo với gương mặt méo mó vì giận dữ.

"Cô Đường Nhu, xin hỏi điều cô mới nói có ý gì?" Nguyễn Thành kinh nghiệm đầy mình, suy nghĩ đủ đường mà vẫn sợ mình còn bỏ sót khả năng nào để Đường Nhu luồn lách, hoặc lời phát ngôn của Đường Nhu có ẩn chứa bẫy rập mình nhìn không ra. Xét cho cùng, cách xử lý khủng hoảng của Hưng Hân thật quá khó tin. Suốt mười năm Vinh Quang phát triển, chưa bao giờ xuất hiện tình huống tương tự cả.

"Ý tôi muốn nói rằng, tôi sẽ không giải nghệ. Tôi sẽ tiếp tục đánh giải Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp." Đường Nhu nói.

Hay lắm, giờ thì tuyên bố rõ ràng luôn rồi nhé, khỏi quanh co ngụy biện được gì nữa nhé!

Nguyễn Thành lập tức phấn chấn tinh thần.

"Nếu vậy, cô nhìn nhận thế nào về lời thề mình đã lập trước đây? Cô cho rằng lời thề có thể giải quyết chỉ bằng một câu "Tôi không chấp nhận"? Những người hâm mộ Vinh Quang vì lời tuyên bố của cô mà thích cô, chúc cô thành công, ủng hộ cô, cô vứt họ đi đâu rồi?" Nguyễn Thành nói.

"Ồ." Đường Nhu nghe đến đó bỗng đứng dậy.

"Tôi rất tiếc chưa thể một chấp ba, khiến những người quan tâm ủng hộ, chúc những điều tốt đẹp cho tôi phải thất vọng." Đường Nhu nói xong, cúi gập người một cái rồi tiếp tục thẳng lưng mà đứng, "Nhưng tôi sẽ không vì vậy mà giải nghệ. Dù phải nuốt lời thề tôi cũng sẽ tiếp tục đánh. Nếu có bất kỳ điều tiếng xấu nào, tôi sẽ một mình nhận lãnh. Tôi chỉ vướng bận trong lòng một việc duy nhất, là mình đã liên lụy đến đồng đội. Hi vọng chiến đội sẽ không vì thế mà gặp phải ảnh hưởng xấu, bởi những gì đã xảy ra là quyết định của cá nhân tôi. Hi vọng mọi chỉ trích và phê bình cũng nhắm vào riêng cá nhân tôi, chứ không nên lây sang cả chiến đội Hưng Hân và các đội viên khác."

"Hành vi của cô thật sự đang mang đến tiếng xấu cho chiến đội." Nguyễn Thành nói.

"Phải, anh nói rất đúng. Chiến đội vì tôi mà bị liên lụy, là phía bị hại. Cám ơn anh đã dùng lý trí nhìn nhận vấn đề." Đường Nhu nói.

Phóng viên bên dưới lại hoang mang lần nữa. Ủa vậy là sao? Còn đòi nhận lãnh hết mọi sai lầm là sao? Đường Nhu phát biểu một tràng dài không thể bắt bẻ, khiến các phóng viên định chỉ trích luôn Hưng Hân hết đường mở miệng. Thế nhưng, Đường Nhu tuyên bố một mình làm, một mình chịu kiểu đó, cô ấy có từng cân nhắc đến tương lai bản thân chưa?

Không phóng viên nào không nhận thấy rõ mức độ điên của Đường Nhu khi tự hủy hình tượng và tương lai của mình, nhưng cũng chính vì thế mà họ không thể tiếp tục công kích cô.

"Cô có biết cô làm vậy, tương lai của cô sẽ bị ảnh hưởng thế nào không?" Nếu hỏi câu này, Đường Nhu chỉ cần trả lời "Tôi thích, mắc mớ gì anh" là phóng viên một hit về làng ngay. Tương lai? Nếu chính đương sự đã không quan tâm thì thằng ngu nào gặng hỏi làm gì? Thế nên ban đầu Nguyễn Thành mới lấy danh nghĩa những người ủng hộ Đường Nhu ra chất vấn cô, nhân tiện nói luôn vụ đem tiếng xấu về cho chiến đội, nhưng rồi rốt cuộc Đường Nhu gật đầu nhận hết, tỏ thái độ như ai muốn mắng muốn chửi gì cứ việc, tôi nhận là được chứ gì.

Nguyễn Thành bó tay. Còn cách nào khác để bắt bẻ nữa đâu? Chẳng lẽ nói thẳng "Ai cũng mong cô thất bại và cút mẹ khỏi giới chuyên nghiệp đi, giờ cô thất bại mà không cút, cô có thấy phụ lòng những người đã chờ biết bao lâu để sỉ vả cô không?" Đường Nhu mà nghe được câu đó chắc còn vui dữ...

Cánh phóng viên vốn dày dặn kinh nghiệm, giờ lại chẳng biết làm sao xử lý ngoài việc thề với lòng mình, rằng ông về ông múa bút xoáy cho mày chết nhục. Tuy nhiên, họ cũng có chút e ngại khi thấy thái độ của Đường Nhu. Cô nàng đã nhơn nhơn thể hiện rằng đách cần hình tượng, đách cần ai ủng hộ hay thấu hiểu, vậy mình dùng lời lẽ công kích có gây dame được cho cô nàng không? Hay chỉ là một phen xả giận vô ích?

Sự cứng đầu của Đường Nhu đã gây khó dễ cho tất cả các phóng viên đến dự họp báo. Nguyễn Thành có mặt đêm nay để hưởng thụ cảm giác thắng lợi, sao ngờ được sẽ trở thành tình huống trái ngang thế này? Đường Nhu nhận hết mọi chuyện về mình, còn chiến đội Hưng Hân? Chiến đội Hưng Hân có cách nhìn ra sao?

"Xin hỏi chiến đội Hưng Hân, các anh chị cảm thấy thế nào về biểu hiện hôm nay của cô Đường Nhu?" Nguyễn Thành nén giận hỏi. Y quyết định không focus Đường Nhu nữa. Cô nàng như một bức tường kiên cố chặn mọi đường tiến công rồi, y cần phải tìm điểm đột phá khác.

"Biểu hiện hôm nay của Đường Nhu..." Đội trưởng Hưng Hân là Diệp Tu bắt đầu phát biểu, "Cực tốt."

Hắn gật đầu một cách chắc nịch trong những ánh mắt trợn tròn và những cái miệng há hốc bên dưới: "Đấu lôi đài lấy một địch hai, đánh thẳng đến người thứ ba, biểu hiệu quá xuất sắc."

Phóng viên khóc ròng. Đại thần à, đừng giả ngu được không? Anh biết tụi tui không phải hỏi cái đó mà. Ơ mà ổng nói cũng đúng, nếu không tính vụ thề thốt thì cô nàng hôm nay đánh vãi thật!

Một số phóng viên bắt đầu bị tổ lái. Các phóng viên còn giữ được vô lăng định lên tiếng, Diệp Tu đã nói tiếp.

"Cần nghiêm túc phê bình là hai người lên sau kia kìa. Tận hai người mà không giết được một người đội bạn? Nhất là tướng thủ lôi đài Phương Duệ. Chiến đội chi từng ấy tiền mua anh về, để anh làm phế vật cơm gạo? Có mỗi Vương Kiệt Hi cũng không hốt nổi?" Diệp Tu trách cứ.

Có mỗi Vương Kiệt Hi cũng không hốt nổi? Có mỗi Vương Kiệt Hi cũng không hốt nổi?

Chời má! Từ ngày Vương Kiệt Hi bước vào Liên minh chuyên nghiệp đến nay, đám phóng viên chưa bao giờ nghe thấy tên anh được điền vào kiểu câu này.

"Vâng vâng vâng." Phương Duệ ngồi một bên, giương bản mặt ăn năn sám hối, "Là lỗi của tôi, tôi đã không tập trung đánh tốt hơn. Kiểu như Vương Kiệt Hi, lẽ ra mình tôi chấp mười ổng mới đúng."

"Có hơi quá rồi!" Diệp Tu lại trách.

"Vậy tám?" Phương Duệ hỏi.

"Ừ." Diệp Tu gật đầu.

Phóng viên ở dưới sắp phát điên. Nói gì vậy mấy ba? Nói vậy sao tụi tui viết báo được? Đăng báo nguyên văn chắc chắn sẽ bị chửi thiếu não! Đám phóng viên chỉ đành mắng thầm hai chữ "mắc zại", ghim sẵn để đó, lát phỏng vấn Vương Kiệt Hi hỏi ổng coi sao mới tính tiếp.

Ơ nhưng khoan, tổ lái nữa rồi!

"Xin hỏi đại thần Diệp Tu: Là đội trưởng chiến đội Hưng Hân, anh có thể chia sẻ cách nhìn về hành động lật lọng của đội viên mình không? Tôi nhớ trước đây, anh rất tin tưởng cô Đường Nhu có khả năng một chấp ba đúng không?" Một phóng viên nghiến răng gằn từng chữ, nhất quyết kéo Diệp Tu vào lề bằng được.

"Trả lời họp báo dĩ nhiên phải khuôn phép thôi. Anh mới làm phóng viên ngày đầu à?" Diệp Tu nói.

Phóng viên tức phun máu nhưng không thể không thừa nhận hắn nói có lý. Đối mặt với chất vấn dành cho đội viên, đội trưởng và tất cả mọi tuyển thủ khác đều phải ủng hộ đồng đội mình, trừ khi nào mâu thuẫn nội bộ ghê gớm lắm. Dù trong lòng thực sự tin tưởng hay không, họ đều phải phát biểu khẳng định với ngoại giới. Song, câu trả lời của Diệp Tu vẫn bị Nguyễn Thành chộp được sơ hở.

"Nếu nói vậy, đại thần Diệp Tu, phải chăng trên thực tế anh cũng không tin Đường Nhu có thể một chấp ba?" Giọng điệu y hầm hầm.

"Sao lại thế chứ? Không lẽ anh đã quên rằng, chỉ tiêu năm lượt là do tôi định ra cho cô ấy?" Diệp Tu cười.

"Nhưng cô ấy có thực hiện nổi đâu?" Nguyễn Thành nói.

"Phải, thi đấu mà, ai đoán chắc 100% được? Tôi cũng vậy thôi." Diệp Tu nói.

"Nhưng cô ấy đã thề thốt công khai." Nguyễn Thành nói.

"Và rồi cô ấy không muốn làm theo." Diệp Tu thản nhiên.

"Anh đánh giá thế nào về việc đó?" Nguyễn Thành hỏi.

"Chiến đội không thể can thiệp quyết định cá nhân của tuyển thủ. Hôm nay tôi rất biết ơn cô Đường Nhu có thể ra quyết định này, tránh cho chúng tôi mất đi một tuyển thủ xuất sắc. Cám ơn em." Câu cuối là Diệp Tu quay sang nói với Đường Nhu.

"Đừng khách sáo." Đường Nhu mỉm cười trả lời.

Điên rồi! Người chiến đội này điên cả rồi!

Phóng viên khắp hội trường kinh hoàng. Thực sự Hưng Hân không hiểu tính chất nghiêm trọng của vụ việc hôm nay sao? Sao có thể nhởn nhơ cười cợt, đùa giỡn như vậy? Nếu là chiến đội khác, êkip đối ngoại đã đứt nửa cây máu rồi ấy chứ?

Tuy Đường Nhu tuyên bố mọi việc sẽ do mình nhận lãnh, không liên quan đến chiến đội, nhưng là một thành viên của chiến đội Hưng Hân, hình tượng của cô là một phần hình tượng chiến đội. Dù cô tỏ thái độ rõ ràng cách mấy đi nữa, chiến đội vẫn sẽ chịu ảnh hưởng xấu. Người đứng đầu chiến đội, tức bà chủ, lại không có ý kiến gì ư? Có phải chị ta đang tốc váy mà chửi trong âm thầm?

Trần Quả, bà chủ Hưng Hân, đang ngồi thẳng thớm trên bục. Cánh phóng viên không đợi một giây nào, lập tức chuyển toàn bộ góc nhìn sang cô.

 
Last edited:

Thiên Diệp

Gánh team hạng nặng
Bình luận
72
Số lượt thích
158
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Thần vạn tuế
#2
tem
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#3
ooooooooo
 

Nguyệt Di

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
14
Số lượt thích
53
Location
広島
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp thần ,Vương baba, Lạc Lạc , Tiểu Đường
#4
Trời má ơi phỏng vấn và cả team tổ lái sang sao hỏa luôn rồi . Điểm tâm đại đại có mỗi vương baba mà cũng ăn không nổi , sa mạc lời rồi .

Nhưng hài thì hài chứ vấn đề chính về lời thề máu của Nhu đến đây thì thấy được gần hết rồi . Mình thuộc team Nhu nên cách nghĩ của mình theo cá nhân thì thiên về Nhu nên chương này dù thế nào cũng an ủi được phần nào .
Từ đầu truyện đọc về toàn chức khi Nhu xuất hiện mình có cảm giác nếu Tu là nam chính ổng ưu ái nhất thì phía nữ là Nhu , thiên phú , tốc độ , phong cách , từ lúc đi phó bản tới pk đập vào mắt là khiến người khác ấn tượng kể cả các đại thần hàng đầu như Hoàng Thiếu hay Kiệt Hi . Chơi game chọn ngay slass nghề của trùm game chơi còn được trùm chỉ dẫn mánh mung gì truyền hết . Có điều nhân vật của ba buff cỡ nào cũng không ai như thánh nhân hết được , buff Nhu nhiều nhưng khuyết điểm về tính cách ẻm cũng không ít . Nganh bướng có , cá nhân cao , đôi lúc hơi cố chấp , trẻ con .... nên từ đầu truyện ấn tượng của mình về Nhu chỉ dừng ở mức ừ cũng được cá tính quá thôi .

Có điều càng về sau ẻm càng khiến mình không chú ý cũng không được , ngôi sao tụ hội thắng là được rồi cớ chi cứ đánh miết cho dân tình ném đá , pk cũng chỉ có một đường nhào lên mà tẩn 1gr chiến thuật cũng không ra , cứ thích nhào vô việc khó mà làm . Đấy ngang trái quá chú ý nhiều mà thích cũng không được mà ghét thì lại chẳng đáng rồi lại cuối cùng thì đùng 1 phát ra ẻm là gái hào môn thế gia nếu thêm chi tiết ép hôn rồi bỏ nhà đi làm quán net là chuẩn mẹ ngôn luôn . Đến đây thì mình cứ tưởng lộ thân phận ra ect các kiểu về sau có gì cũng không lo có gì không được thì bố chị cân tất , thế nhưng ếu mình lầm cmn rồi HH thiếu nhà tài trợ từ đội trưởng đến bà chủ chạy đông chạy tây cho ngược xuôi . Tiền nong eo hẹp trả lương thuộc loại bèo nhèo trừ Duệ ra , thế lúc này mình không hiểu lộ ra nhà cao cửa rộng em Nhu làm gì , giống như gia thế của Diệp cho Diệp tổng ra hoàng tá tràng 1 phát rồi thôi giờ cho bố Nhu ra hù phát cái rồi thôi tiếp . Có tác dụng chăng cũng chỉ là lúc Duệ đến được đem ra hù thêm cái nữa .
Rốt cuộc khi nhìn màn 1 chấp 3 mình vô hình chung thấy rằng điều này với Nhu là hiển nhiên dù là Nhu em gái net chương đầu xuất hiện hay Nhu sau khi 1 trận thành danh chấp được 2 Bách hoa , Nhu đều hành động như vậy cổ thích khiêu chiến cái gì càng thử thách cổ càng hào hứng đơn thuần . Sau vụ này cách nhìn của mình về Nhu phải nói là thay đổi , thay đổi nhất là về cách cổ xử xự về lời hứa của mình .

Bởi vì đây không đơn giản như một vụ pk ăn tiền cỏn con ngày xưa mà Nhu từng làm , thua là thua không nói nhiều đã nói cược tiền thì thua là tiền đưa ra . Bây giờ thì sau không làm được giải nghệ và rồi ếu cổ không làm vậy cái lời nói đó trách nhiệm về đâu , ai nhận không ai hả . Không Nhu nhận hết đó nhận từ cái lời 1 chọi 3 mà giờ không làm được đến cả lời lật lọng không chấp nhận . Phủ nhận không chỉ 1 mà là 2 tới 2 lận , phủ nhận xong để làm gì để đánh tiếp . Dù có dù không nhưng đây là điểm khiến mình thấy ít nhất Nhu còn có cái gì gọi là nghĩ đến đồng đội . Vì có lẽ bây giờ bên cổ có cả đội chứ không phải là còn là cô em quán net nữa , tội nhất cũng là Diêp thần suy nghĩ vụ này cho Nhu cũng không ít . Bây giờ cổ giải nghệ mới chính là suy nghĩ cá nhân và ích kỷ nhất . Cách giải quyết tốt nhất có lẽ là nên thảo mai , bạch liên hoa vào mà xin lỗi thêm vài giọt nước mắt , thủy tinh tâm vô cho qua truyện , mà nói thật Nhu làm được vậy thì chắc hư cấu như chuyện Hưng Hân là chiến đội gương mẫu của liên minh rồi . Vậy nên hướng giải quyết hợp lý nhất của Nhu sẽ là ok mắng tôi nhận , chửi tôi nhận , muốn sao thì cứ làm miễn tôi đánh tiếp thì được , may thêm một điều là Nhu cũng thẳng thừng rằng hắt nước bẩn thì hắt mình tôi , cả đội nó ếu liên quan vụ này ( nói thì nói vậy chứ không ảnh hưởng thì cũng khó ah ).
Đấy nói dông nói dài nói dai nhưng hiếm lắm mới có một nhân vật khiến cách nhìn cảu mình thay đổi chóng mặt đến vậy từ yêu ghét bất phân để rồi cuối cùng cũng nghiên về phe ẻm như đã nói đầu bài .
Thật sự nếu đến đây sự kiện 1 chọi 3 này chấm dứt hết mình cũng hơi hụt hẫn vì mình vẫn thắc mắc sau vụ này liệu Nhu còn giữ được ý định muốn chọi 3 nữa không , nhưng đường còn quá dài nên chờ tiếp thôi .
 
Last edited:

Thiên Diệp

Gánh team hạng nặng
Bình luận
72
Số lượt thích
158
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Thần vạn tuế
#7
"Cần nghiêm túc phê bình là hai người lên sau kia kìa. Tận hai người mà không giết được một người đội bạn? Nhất là tướng thủ lôi đài Phương Duệ. Chiến đội chi từng ấy tiền mua anh về, để anh làm phế vật cơm gạo? Có mỗi Vương Kiệt Hi cũng không hốt nổi?" Diệp Tu trách cứ.

Có mỗi Vương Kiệt Hi cũng không hốt nổi? Có mỗi Vương Kiệt Hi cũng không hốt nổi?

Chời má! Từ ngày Vương Kiệt Hi bước vào Liên minh chuyên nghiệp đến nay, đám phóng viên chưa bao giờ nghe thấy tên anh được điền vào kiểu câu này.

"Vâng vâng vâng." Phương Duệ ngồi một bên, giương bản mặt ăn năn sám hối, "Là lỗi của tôi, tôi đã không tập trung đánh tốt hơn. Kiểu như Vương Kiệt Hi, lẽ ra mình tôi chấp mười ổng mới đúng."

"Có hơi quá rồi!" Diệp Tu lại trách.

"Vậy tám?" Phương Duệ hỏi.

"Ừ." Diệp Tu gật đầu.
Đọc đoạn này muốn hộc màu thặc :wwwww
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,156
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#9
Dùng clone vì gần đây truyenfull lấy luôn cmt post #2 lên chương chính rồi, Lá sợ gây phiền người đọc. Xin đừng follow acc này của Lá nhé vì mọi thường dùng nó để chơi fic, chơi art dưới khu Fanmade thôi.

Tôi muốn viết về câu chuyện lời thề của Đường Nhu từ lâu rồi vì nói thật, tôi thuộc team #anti_Nhu, từ đầu chí cuối. Nhưng cố đợi đến chương hôm nay mới viết, là vì chương hôm nay cứu vớt 80% hình tượng Nhu trong lòng tôi. Tôi muốn cô ấy được nhìn nhận một cách trọn vẹn với mọi điểm tốt và xấu trong riêng câu chuyện 1 chấp 3, dù rằng viết xong bài này thì tôi vẫn anti cô ấy thôi, bởi những việc khác nữa chứ không chỉ một.

Đầu tiên làm đúng tinh thần team anti, phê phán trước:

Cái lớn nhất mà tôi và nhiều bạn muốn chỉ trích ở Đường Nhu, không phải em ngông hay em dám phát biểu vỗ mặt bất kỳ ai, mà là khi phát biểu em đã không suy nghĩ cẩn thận. Câu chuyện 1 chấp 3 là yếu tố gây tranh cãi, nhưng thực tế mấu chốt không nằm ở đó. Mấu chốt nằm ở chính lời thề "nếu không làm được thì giải nghệ" của em. Em phát biểu câu này khi chưa suy xét nếu mình giải nghệ sẽ đem đến những hậu quả gì cho người khác. Đó mới là cái người ta phê phán.

Dĩ nhiên khi thề, ai cũng tin rằng mình có thể làm được. Niềm tin này không sai nếu hậu quả nó gây ra chỉ do bản thân người thề gánh chịu, còn trong trường hợp Nhu, kể cả như chương trên, Nhu nguyện ý gánh chịu mọi hậu quả, thì những ảnh hưởng trước và sau của vụ thề thốt vẫn đổ lên Hưng Hân, và rõ ràng Nhu không hề cân nhắc cho cả chiến đội Hưng Hân.

Để chu toàn cho lời thề, Diệp đã phải bố trí đội hình Hưng Hân thiếu tính linh động, mọi đối thủ đều có thể bắt bài. Đâu chỉ bố trí đội hình, mà liệu những kế hoạch train, những chiến thuật Diệp cần dùng cho 5 lượt đó có phải thay đổi vì Nhu không?

Hưng Hân vì phải tạo điều kiện cho Đường Nhu thực hiện lời thề mà sắp xếp đội hình thi đấu không tối ưu. Lượt đấu vừa qua, dễ nhận thấy bố cục đội hình ra sân của Hưng Hân đã có không ít thay đổi so với lượt thứ ba. - chương 1181
Lời thề một chấp ba của Đường Nhu buộc chiến đội phải dành slot đầu lôi đài cho cô suốt mấy lượt qua, dẫn đến đội hình Hưng Hân trở nên thiếu linh động, đối thủ bắt bài rất dễ dàng. - chương 1191
Đồng đội lo lắng, ảnh hưởng tâm lý chiến đấu, điển hình là trận với Vi Thảo đã thua sml phần đấu team chỉ vì sĩ khí giảm mạnh, chưa kể suốt 5 lượt cả team Hưng Hân đều phải chịu áp lực từ báo giới.

Dường như công kích một mình Đường Nhu đã không đủ đô rồi, bây giờ y đặt nghi vấn luôn với cả chiến đội Hưng Hân. - chương 1182
Tầm quan trọng của Đường Nhu đối với Hưng Hân ai cũng thấy rõ. Nếu Đường Nhu phải rút khỏi giới chuyên nghiệp, khoan nói đến bản thân cô, đó sẽ là một đòn nặng nề giáng xuống chiến đội Hưng Hân. Vì thế, Đường Nhu có thực hiện được lời thề một chấp ba hay không, có khả năng Hưng Hân còn lo lắng, hồi hộp hơn cả chính cô. - chương 1182
Đường Nhu không thể một chấp ba nổi, còn bị đối thủ một chấp ba ngược, có thể tưởng tượng Hưng Hân lúc này sĩ khí giảm đến mức nào. Làm sao đấu đoàn đội tiếp? Chả ai buồn nghĩ chuyện đó. Họ đang phải lo lắng cho tương lai Đường Nhu. Ngược lại, bên Vi Thảo thắng lớn phần lôi đài xong, sĩ khí tăng đến đỉnh điểm. Bởi nhiều yếu tố như thế, phần đoàn đội Hưng Hân thua dưới tay Vi Thảo, kết thúc cả trận đấu với tỉ số chung cuộc 2 - 8. - chương 1194
Việc Nhu cắm đầu train điên cuồng suốt 35 ngày cũng chưa chắc là lịch làm việc hợp lý, tăng tốc độ tay như điên chỉ vì muốn chiến thắng cho bằng được 3 đối thủ mỗi lượt, sẽ ra sao nếu xong 5 lượt này Nhu ngã gục? Hưng Hân lấy ai đánh tiếp?

Lúc này những hậu quả của chuỗi tập luyện điên cuồng suốt 35 ngày qua ập đến, thể lực có trẻ trung, có dồi dào cách mấy cũng phải suy sụp. - chương 1192.
Thắng thua của Nhu quan trọng hơn thắng thua của chiến đội ư? Thật buồn cười lắm thay.

Nhưng nếu thiếu Nhu, Hưng Hân sẽ mất đi một đại tướng không gì bù đắp được, nên họ buộc phải làm mọi cách để Nhu thắng, thậm chí dù phải hi sinh thắng thua của cả chiến đội. Nhu có cân nhắc điều này, dù chỉ một giây, khi thề? Những chấp niệm về từng trận thắng thua của các tuyển thủ Vinh Quang, của các đồng đội, là gì đối với Nhu? Những lo toan, dốc hết sức già của Diệp để cover mọi thiếu thốn suốt cả quãng đường dài dằng dặc gầy dựng Hưng Hân từ con số 0 của Diệp, nay còn phải gánh thêm lời thề này của Nhu, là gì đối với Nhu?

Đừng bảo một hai trận thắng thua vòng bảng chẳng là gì, vì nếu phát biểu câu này, khuyên bạn đừng đọc Toàn Chức Cao Thủ, bởi đây là nơi mà tinh thần thể thao được đẩy lên đến mức lý tưởng nhất. Mọi tuyển thủ đều nỗ lực vì chiến thắng của cả đội, bởi "Vinh Quang không phải trò chơi của một người". Và trong bối cảnh đó, em Nhu - học trò ruột của người đã phát biểu câu trên - đặt sự hiếu thắng cá nhân của mình lên trên hết thảy trước khi kịp suy nghĩ cho bất kỳ ai, em ấy có thấy có lỗi với người thầy đã dạy em, tay dắt tay, vất vả hơn năm trời? Em đang tát vào mặt thầy em, hay em đang chơi ngu cho thầy em gánh? Cả hai.

Thậm chí như bạn Thiên Ma đã nói chương hôm qua, đó không chỉ là một năm, Diệp già rồi, Diệp không còn cơ hội nữa đâu, Diệp cần phải thắng! May mắn thay em Nhu không giải nghệ, chứ nếu em tiếp tục hiếu thắng và giải nghệ, bao nhiêu % Hưng Hân còn có thể tiếp tục? Diệp sẽ nhận được kết quả thế nào cho một năm rưỡi trả giá vô điều kiện của mình? Mọi thứ tan tành bọt biển, chỉ vì một cái lỗi không phải của Diệp? Ai cũng thấy Diệp đã cố gắng từng chút từng chút một, dạy từng đứa nhỏ trong đám trẻ Hưng Hân, cướp từng giọt máu của mỗi con boss. Một đại thần đứng đầu Vinh Quang như Diệp, đáng không? Diệp vẫn làm, vì cái gì? Vì chiến thắng! Chơi tán nhân lao tâm lao lực, Diệp vẫn chơi, vì cái gì? Vì chiến thắng! Sẽ thế nào nếu em Nhu thua cược và rời đội? Done babe, về đi Diệp, cha mẹ em trai và Tiểu Điểm đang ngóng trông.

Mãi dùng một câu này để nói thì nhờn, nhưng nó vẫn là mấu chốt chính: Bạn có phải là game thủ? Nếu phải, bạn chơi thể loại solo hay đồng đội?

Môi trường diễn ra truyện không chỉ là thế giới của các game thủ, nó còn là đấu trường chuyên nghiệp, nơi thái độ chuyên nghiệp phải được đặt lên hàng đầu, do đó việc bạn có phải là dạng game thủ như trong truyện hay không là vấn đề rất quan trọng, bởi nó quyết định bạn có nhìn về Đường Nhu một cách đúng đắn hay không. Nếu bạn chơi đua xe, bạn sẽ không quá khó chịu về cái gọi là "đồng đội bóp team" như người khác chơi MOBA (ví dụ vậy thôi chứ game đua xe chơi tới trình chuyên nghiệp vẫn phải chơi theo team).

MOBA là thể loại game đang được rất nhiều game thủ Việt chơi, nên chỉ cần nhìn vào Nhu, khỏi nói nhiều, dám chắc các bạn đều như tôi, nghĩ ngay đến những đồng đội random được hệ thống phân phối, chơi theo kiểu bố thích thì bố chơi, bố không thích bố phá game, kememay đã dốc bao nhiêu sức cho trận đó, vì "game thôi mà, chơi vui là chính".

Các bạn nào cảm thấy Nhu cool vì Nhu không nghiêm túc, thực hiện đúng tinh thần "chơi game vui là chính", chúc mừng, các bạn đã góp thêm vé để Nhu bị anti, vì đó là thể loại không nên chơi game nhất. Nghỉ đi bạn, đừng chơi game hoặc đọc Toàn Chức nữa, thế giới game thủ chân chính cả trong truyện lẫn ngoài đời, là những người có tâm huyết và lòng cầu thắng tuyệt đối, dù phải trả giá bất cứ thứ gì.

Các bạn mắng Diệp và đổ lỗi cho Diệp suốt mấy chương gần đây vì đã đặt ra chỉ tiêu 5 lượt cho Nhu, chứ nếu không thì Nhu đâu đến mức rơi vào thảm cảnh. Đầu tiên xin các bạn làm rõ diễn biến câu chuyện, cái gì đến trước và cái gì đến sau:

Nhu thua tuyển thủ Chiêu Hoa, Nhu nóng máu.

Nhu: Tôi muốn 1 chấp 3.
Phóng viên: Mạnh miệng quá vậy em, lỡ không được tính sao?
Nhu: Không được giải nghệ.
Phóng viên: Vậy chừng nào mới được?
Nhu (hớn lên tính phán luôn)
Diệp (cản địa): 5 lượt, 5 lượt nghen bạn.
Nhu (sướng): OK chơi luôn! 5 lượt 1 chấp 3 được không được giải nghệ.

(chương 1170)

Thậm chí dù tác giả nói Nguyễn Thành mớm lời cho Nhu thề, nhưng thực chất những gì đã diễn ra là Nhu mất bình tĩnh vì đánh thua một người lẽ ra mình phải thắng, nên Nhu high Nhu chơi tới. Thảm cảnh của Nhu là do Nhu tự tạo ra cho chính mình. Phóng viên aka Nguyễn Thành chỉ hỏi một câu bình thường mà bất kỳ người nào cũng sẽ hỏi khi nghe một tuyên bố hết hồn như vậy. Sau đó Nhu định chơi lớn, Diệp mới là người đã cứu rỗi cho Nhu với chỉ tiêu 5 lượt, nguyên nhân được giải thích rõ ràng ở chương 1172. Thêm nữa, còn may nhờ có thời gian 5 lượt, Nhu mới hiểu ra rằng mình đã chơi ngu lấy tiếng, chứ nếu không có Diệp, Nhu đập bàn đòi 1v3 luôn lượt tới, không được chắc chắn Nhu sẽ giải nghệ, về tiếp tục rong chơi, và Nhu sẽ mãi mãi không bao giờ hiểu được Diệp đã hi sinh những gì, Vinh Quang có ý nghĩa thế nào, hơn là chỉ một tựa game.

Cho nên các bạn mắng Diệp cái gì?

Để rồi tới mức mắng "Diệp vô sỉ sao không ai chửi, Nhu vừa vô sỉ một lần thì bị chửi ngay?" Nói thật, tôi là người Bá Đồ, mỗi ngày mọi người đều thấy tôi hắc Diệp dìm Diệp, nhưng tôi còn phải phẫn nộ khi thấy Diệp trả giá biết bao nhiêu thứ kể trên chỉ để gánh cho lời thề quả tạ của Nhu, mà còn ăn chửi từ fan Nhu? Nếu tiếp tục có phải các bạn sẽ chửi luôn vì sao Diệp không làm đủ mọi cách hay đi lobby cho Nhu thắng không?

Diệp chỉ hướng đến đúng một mục tiêu là chiến thắng, mọi việc Diệp làm đều vì chiến thắng tối cao vô thượng của cả đội. Còn Nhu trước tiên đã đặt bản thân mình lên đầu và đạp lên tinh thần, nỗ lực của đồng đội, thêm vào thái độ đối mặt với dư luận, Nhu bị tế là đúng, chính cái việc bạn bênh vực cho sự thiếu trưởng thành của Nhu mới sẽ khiến Nhu bị anti hơn, nhất là khi bạn đạp lên Diệp để làm nền cho sự bênh vực đó.

Tôi quen nhiều bạn có idol là Nhu, và họ đều cực kỳ lý trí. Tôi không tin nổi sao Nhu lại có fan phát biểu được những lời trách móc Diệp, chứ đừng nói là sỉ vả.

Vỗ tay cho các bạn tuyên bố "em đẹp em có quyền, em care Vinh Quang đâu mà đòi em suy xét, keme chúng nó". Đẹp và đíu care Vinh Quang có phải là lý do để một tuyển thủ chuyên nghiệp phát biểu bóp z toàn bộ chiến đội? Thậm chí khi đưa ra nguyên nhân này để bảo vệ Nhu, các bạn còn đang bôi xấu Nhu trong mắt người khác đó. Ừ em không care thầy em thì từ được dùng là em mất dạy, em không care đồng đội em thì từ được dùng là em vô nghĩa. Chú thích: lời này dành cho các bạn fan Nhu nói không suy nghĩ, chứ may mắn thay, Nhu kịp nhận ra và dừng lại chứ không tới mức như các bạn đang "ca ngợi" để phải nhận lấy bốn chữ mất dạy và vô nghĩa đó.

Ơn Chúa, Nhu không tệ như cách mà các fan đáng sợ của Nhu đã phát biểu. Khi đọc chương hôm nay tôi đã phải thở phào. Nó khiến tôi cảm thấy chút gì đó chứng minh rằng Diệp đã không uổng khi dạy Nhu bao lâu qua. Nhu quyết định không giải nghệ, điều đó cứu vãn cho nhiều thứ tai hại mà lời thề của Nhu đã đem đến lắm. Nó không lấy lại được những trận thua của Hưng Hân, những vất vả của Diệp, nhưng ít nhất Hưng Hân vẫn có thể tiếp tục mạnh mẽ, thậm chí Nhu có thể đã học ra rằng mình sai lầm khi hành động thiếu suy nghĩ. Ít nhất em đã học được một cái gì đó, từ những cố gắng và trả giá của thầy em. Trân trọng anh ấy một chút thôi, được không em?

Quan trọng nhất, Nhu đã thực sự xin lỗi. Dù cái thái độ xin lỗi của em vẫn không khiến người ta mê nổi, nhưng tóm lại là em vẫn có. Điểm này dù anti, tôi vẫn nhìn nhận và trân trọng.

Tôi không phải fan Nhu ngay từ đầu và vĩnh viễn về sau cũng sẽ không, nhưng là người có idol, tôi nghĩ tôi hiểu cảm giác của các bạn khi idol chơi ngu nhận sỉ vả và mình phải đi bênh vực, tranh luận cho họ. Thế nên nếu idol tôi là Nhu, tôi sẽ hạnh phúc lắm, bởi Nhu đã biết cố gắng tìm cách cứu vãn lỗi lầm của mình, và fan hoàn toàn có thể thẳng lưng ưỡn ngực, ngẩng cao đầu nói với người khác: Thấy chứ? Idol tôi là người cầu tiến! Idol tôi xứng đáng để tôi yêu, tôi kính phục! Idol tôi biết đứng dậy từ những vấp ngã, sai lầm và vươn lên. Một ngày nào đó, cô ấy sẽ đạt được những thành tích để tôi càng proud to be não tàn!

Thế đấy, chương này và đoạn ngăn ngắn cảm nhận phía trên là điểm sáng duy nhất của Nhu trong lòng tôi suốt toàn bộ truyện, nhưng mà nói thật đọc xong chương này tôi vẫn lấn cấn nhiều thứ lắm...

P.S: Xin đừng cáo buộc tôi là fan cứng của Diệp sau bài này. Tôi là người Bá Đồ, kiếp sau vẫn là người Bá Đồ, đả đảo Diệp Tu.
 

Tiểu Vũ Gia Gia

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
61
Số lượt thích
56
#12
Chán trả buồn nhắc???? đưc chúa trơi cứu rỗi cho con anti bả Nhu nốt chương này này từ ngày mai con vẫn là tean não tàn của HH
HH lầy HH vô đich yêu mãi HH??
 
Last edited:

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#13
Phế vật cơm gạo, cười chết mất :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO: Phế vật cơm gạo nghe còn buồn cười hơn cả Phế vật điểm tâm
 

Fu Vương

Gà con tiến hóa
Bình luận
11
Số lượt thích
24
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Trương
#14
Cuối cùng cũng nghe được lời xin lỗi từ ẻm. Nhưng mà thiệt tình thái độ xin lỗi của ẻm đúng là ngàn chấm. Làm ơn đừnggggg bao giờ chơi thêm một vố như thế này một lần nữa nhe, không thì tui cũng hổng hiểu rốt cuộc Vinh Quang với em có ý nghĩa gì nữa... HH lãnh đủ vì em rồi.
 

Lang Phong

Cống hiến cấp cao
Bình luận
388
Số lượt thích
1,340
#15
Điểm cộng là Nhu cuối cùng không phải là một em tiểu thư "thích thì mình nói thôi" mà cũng nhận thức được lỗi của mình, cũng nhận thức được và công nhận việc mình làm đã gây ảnh hưởng đến chiến đội. Lại khổ Diệp mà Duệ ca lại phải diễn bài vô sỉ để chia bớt lửa cho Nhu, vẫn biết tự tin là tốt và Nhu đúng là cũng có thực lực để tự tin, nhưng xin Nhu từ sau vụ này tự tin thì tự tin nhưng muốn phát biểu gì để thể hiện sự tự tin của mình thì nghĩ đến việc những người khác sẽ chịu ảnh hưởng thế nào được không Nhu...
 
Last edited:

anhtaiqb

Phó bản trăm người
Bình luận
235
Số lượt thích
334
#16
Chả biết phải nói gì cho phải.
Ủng hộ Nhu thì cũng ko phải, mà chê bai ẻm thì cũng chả nỡ lòng nào!
Thôi thì đã là vòng thứ 8 rồi. Hi vọng HH vững bước, vượt qua scandal, tích cực luyện tập phối hợp để bức tốc dành top 8 nào
 

Mộc Vũ Tranh Phong

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
9
Số lượt thích
65
#17
"Vinh quang ko phải là trò chơi của một người" sau tất cả có lẽ chỉ có Diệp Thần và Mộc Tranh là hiểu hết ý nghĩa câu nói này,xin phép từ nay đứng trong hàng ngũ anti Nhu và tôn Tranh Tranh đại thần lên làm idol của lòng mình,dù rằng lời giải thích của Nhu cũng thỏa mãn phần nào mình vẫn không chấp nhận được hành động của Nhu,nhất là khi đọc thấy rõ rằng team HH đã mất bao nhiêu thứ vì hành động bộc phát ấy
 

Rebecca

Phó bản trăm người
Bình luận
164
Số lượt thích
277
#18
"Cần nghiêm túc phê bình là hai người lên sau kia kìa. Tận hai người mà không giết được một người đội bạn? Nhất là tướng thủ lôi đài Phương Duệ. Chiến đội chi từng ấy tiền mua anh về, để anh làm phế vật cơm gạo? Có mỗi Vương Kiệt Hi cũng không hốt nổi?" Diệp Tu trách cứ.
Ờ, có mỗi Vương Mắt Bự cũng hốt không được =)))))))))))))))
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#19
kiểu này ngày mai có một (số) phóng viên mất việc vs Đường tổng ak!
ns thế thôi chứ, chiến đội họ là vậy, một nhóm k quan tâm đến hình tượng, chẳng kiêng dè truyền thông, sẵn sàng troll sml cánh nhà báo mọi lúc mọi nơi, thêm một thanh niên cứng nữa cũng chẳng khác gì
ns thật, từ lúc bắt đầu đọc TCCT đã thấy tác giả tạo tình huống lắm lúc phi thực tế và lố quá đà, có mà ngay cả cái game nó đã siêu thực ntn r thì kệ thôi
mà ns thật, xử nhùng vs đám phóng viên cũng có chắc đã có kết quả tốt, hay lại bị bới móc nọ kia, xỉa xói này nọ?
điều quan trọng nhất vs HH là chiến thắng cuối cùng, tổng quán quân, chuyện khác đều chỉ là phụ
 

Prilo

Gà con lon ton
Bình luận
1
Số lượt thích
1
#20
Dùng clone vì gần đây truyenfull lấy luôn cmt post #2 lên chương chính rồi, Lá sợ gây phiền người đọc. Xin đừng follow acc này của Lá nhé vì mọi thường dùng nó để chơi fic, chơi art dưới khu Fanmade thôi.

Tôi muốn viết về câu chuyện lời thề của Đường Nhu từ lâu rồi vì nói thật, tôi thuộc team #anti_Nhu, từ đầu chí cuối. Nhưng cố đợi đến chương hôm nay mới viết, là vì chương hôm nay cứu vớt 80% hình tượng Nhu trong lòng tôi. Tôi muốn cô ấy được nhìn nhận một cách trọn vẹn với mọi điểm tốt và xấu trong riêng câu chuyện 1 chấp 3, dù rằng viết xong bài này thì tôi vẫn anti cô ấy thôi, bởi những việc khác nữa chứ không chỉ một.

Đầu tiên làm đúng tinh thần team anti, phê phán trước:

Cái lớn nhất mà tôi và nhiều bạn muốn chỉ trích ở Đường Nhu, không phải em ngông hay em dám phát biểu vỗ mặt bất kỳ ai, mà là khi phát biểu em đã không suy nghĩ cẩn thận. Câu chuyện 1 chấp 3 là yếu tố gây tranh cãi, nhưng thực tế mấu chốt không nằm ở đó. Mấu chốt nằm ở chính lời thề "nếu không làm được thì giải nghệ" của em. Em phát biểu câu này khi chưa suy xét nếu mình giải nghệ sẽ đem đến những hậu quả gì cho người khác. Đó mới là cái người ta phê phán.

Dĩ nhiên khi thề, ai cũng tin rằng mình có thể làm được. Niềm tin này không sai nếu hậu quả nó gây ra chỉ do bản thân người thề gánh chịu, còn trong trường hợp Nhu, kể cả như chương trên, Nhu nguyện ý gánh chịu mọi hậu quả, thì những ảnh hưởng trước và sau của vụ thề thốt vẫn đổ lên Hưng Hân, và rõ ràng Nhu không hề cân nhắc cho cả chiến đội Hưng Hân.

Để chu toàn cho lời thề, Diệp đã phải bố trí đội hình Hưng Hân thiếu tính linh động, mọi đối thủ đều có thể bắt bài. Đâu chỉ bố trí đội hình, mà liệu những kế hoạch train, những chiến thuật Diệp cần dùng cho 5 lượt đó có phải thay đổi vì Nhu không?





Đồng đội lo lắng, ảnh hưởng tâm lý chiến đấu, điển hình là trận với Vi Thảo đã thua sml phần đấu team chỉ vì sĩ khí giảm mạnh, chưa kể suốt 5 lượt cả team Hưng Hân đều phải chịu áp lực từ báo giới.







Việc Nhu cắm đầu train điên cuồng suốt 35 ngày cũng chưa chắc là lịch làm việc hợp lý, tăng tốc độ tay như điên chỉ vì muốn chiến thắng cho bằng được 3 đối thủ mỗi lượt, sẽ ra sao nếu xong 5 lượt này Nhu ngã gục? Hưng Hân lấy ai đánh tiếp?



Thắng thua của Nhu quan trọng hơn thắng thua của chiến đội ư? Thật buồn cười lắm thay.

Nhưng nếu thiếu Nhu, Hưng Hân sẽ mất đi một đại tướng không gì bù đắp được, nên họ buộc phải làm mọi cách để Nhu thắng, thậm chí dù phải hi sinh thắng thua của cả chiến đội. Nhu có cân nhắc điều này, dù chỉ một giây, khi thề? Những chấp niệm về từng trận thắng thua của các tuyển thủ Vinh Quang, của các đồng đội, là gì đối với Nhu? Những lo toan, dốc hết sức già của Diệp để cover mọi thiếu thốn suốt cả quãng đường dài dằng dặc gầy dựng Hưng Hân từ con số 0 của Diệp, nay còn phải gánh thêm lời thề này của Nhu, là gì đối với Nhu?

Đừng bảo một hai trận thắng thua vòng bảng chẳng là gì, vì nếu phát biểu câu này, khuyên bạn đừng đọc Toàn Chức Cao Thủ, bởi đây là nơi mà tinh thần thể thao được đẩy lên đến mức lý tưởng nhất. Mọi tuyển thủ đều nỗ lực vì chiến thắng của cả đội, bởi "Vinh Quang không phải trò chơi của một người". Và trong bối cảnh đó, em Nhu - học trò ruột của người đã phát biểu câu trên - đặt sự hiếu thắng cá nhân của mình lên trên hết thảy trước khi kịp suy nghĩ cho bất kỳ ai, em ấy có thấy có lỗi với người thầy đã dạy em, tay dắt tay, vất vả hơn năm trời? Em đang tát vào mặt thầy em, hay em đang chơi ngu cho thầy em gánh? Cả hai.

Thậm chí như bạn Thiên Ma đã nói chương hôm qua, đó không chỉ là một năm, Diệp già rồi, Diệp không còn cơ hội nữa đâu, Diệp cần phải thắng! May mắn thay em Nhu không giải nghệ, chứ nếu em tiếp tục hiếu thắng và giải nghệ, bao nhiêu % Hưng Hân còn có thể tiếp tục? Diệp sẽ nhận được kết quả thế nào cho một năm rưỡi trả giá vô điều kiện của mình? Mọi thứ tan tành bọt biển, chỉ vì một cái lỗi không phải của Diệp? Ai cũng thấy Diệp đã cố gắng từng chút từng chút một, dạy từng đứa nhỏ trong đám trẻ Hưng Hân, cướp từng giọt máu của mỗi con boss. Một đại thần đứng đầu Vinh Quang như Diệp, đáng không? Diệp vẫn làm, vì cái gì? Vì chiến thắng! Chơi tán nhân lao tâm lao lực, Diệp vẫn chơi, vì cái gì? Vì chiến thắng! Sẽ thế nào nếu em Nhu thua cược và rời đội? Done babe, về đi Diệp, cha mẹ em trai và Tiểu Điểm đang ngóng trông.

Mãi dùng một câu này để nói thì nhờn, nhưng nó vẫn là mấu chốt chính: Bạn có phải là game thủ? Nếu phải, bạn chơi thể loại solo hay đồng đội?

Môi trường diễn ra truyện không chỉ là thế giới của các game thủ, nó còn là đấu trường chuyên nghiệp, nơi thái độ chuyên nghiệp phải được đặt lên hàng đầu, do đó việc bạn có phải là dạng game thủ như trong truyện hay không là vấn đề rất quan trọng, bởi nó quyết định bạn có nhìn về Đường Nhu một cách đúng đắn hay không. Nếu bạn chơi đua xe, bạn sẽ không quá khó chịu về cái gọi là "đồng đội bóp team" như người khác chơi MOBA (ví dụ vậy thôi chứ game đua xe chơi tới trình chuyên nghiệp vẫn phải chơi theo team).

MOBA là thể loại game đang được rất nhiều game thủ Việt chơi, nên chỉ cần nhìn vào Nhu, khỏi nói nhiều, dám chắc các bạn đều như tôi, nghĩ ngay đến những đồng đội random được hệ thống phân phối, chơi theo kiểu bố thích thì bố chơi, bố không thích bố phá game, kememay đã dốc bao nhiêu sức cho trận đó, vì "game thôi mà, chơi vui là chính".

Các bạn nào cảm thấy Nhu cool vì Nhu không nghiêm túc, thực hiện đúng tinh thần "chơi game vui là chính", chúc mừng, các bạn đã góp thêm vé để Nhu bị anti, vì đó là thể loại không nên chơi game nhất. Nghỉ đi bạn, đừng chơi game hoặc đọc Toàn Chức nữa, thế giới game thủ chân chính cả trong truyện lẫn ngoài đời, là những người có tâm huyết và lòng cầu thắng tuyệt đối, dù phải trả giá bất cứ thứ gì.

Các bạn mắng Diệp và đổ lỗi cho Diệp suốt mấy chương gần đây vì đã đặt ra chỉ tiêu 5 lượt cho Nhu, chứ nếu không thì Nhu đâu đến mức rơi vào thảm cảnh. Đầu tiên xin các bạn làm rõ diễn biến câu chuyện, cái gì đến trước và cái gì đến sau:

Nhu thua tuyển thủ Chiêu Hoa, Nhu nóng máu.

Nhu: Tôi muốn 1 chấp 3.
Phóng viên: Mạnh miệng quá vậy em, lỡ không được tính sao?
Nhu: Không được giải nghệ.
Phóng viên: Vậy chừng nào mới được?
Nhu (hớn lên tính phán luôn)
Diệp (cản địa): 5 lượt, 5 lượt nghen bạn.
Nhu (sướng): OK chơi luôn! 5 lượt 1 chấp 3 được không được giải nghệ.

(chương 1170)

Thậm chí dù tác giả nói Nguyễn Thành mớm lời cho Nhu thề, nhưng thực chất những gì đã diễn ra là Nhu mất bình tĩnh vì đánh thua một người lẽ ra mình phải thắng, nên Nhu high Nhu chơi tới. Thảm cảnh của Nhu là do Nhu tự tạo ra cho chính mình. Phóng viên aka Nguyễn Thành chỉ hỏi một câu bình thường mà bất kỳ người nào cũng sẽ hỏi khi nghe một tuyên bố hết hồn như vậy. Sau đó Nhu định chơi lớn, Diệp mới là người đã cứu rỗi cho Nhu với chỉ tiêu 5 lượt, nguyên nhân được giải thích rõ ràng ở chương 1172. Thêm nữa, còn may nhờ có thời gian 5 lượt, Nhu mới hiểu ra rằng mình đã chơi ngu lấy tiếng, chứ nếu không có Diệp, Nhu đập bàn đòi 1v3 luôn lượt tới, không được chắc chắn Nhu sẽ giải nghệ, về tiếp tục rong chơi, và Nhu sẽ mãi mãi không bao giờ hiểu được Diệp đã hi sinh những gì, Vinh Quang có ý nghĩa thế nào, hơn là chỉ một tựa game.

Cho nên các bạn mắng Diệp cái gì?

Để rồi tới mức mắng "Diệp vô sỉ sao không ai chửi, Nhu vừa vô sỉ một lần thì bị chửi ngay?" Nói thật, tôi là người Bá Đồ, mỗi ngày mọi người đều thấy tôi hắc Diệp dìm Diệp, nhưng tôi còn phải phẫn nộ khi thấy Diệp trả giá biết bao nhiêu thứ kể trên chỉ để gánh cho lời thề quả tạ của Nhu, mà còn ăn chửi từ fan Nhu? Nếu tiếp tục có phải các bạn sẽ chửi luôn vì sao Diệp không làm đủ mọi cách hay đi lobby cho Nhu thắng không?

Diệp chỉ hướng đến đúng một mục tiêu là chiến thắng, mọi việc Diệp làm đều vì chiến thắng tối cao vô thượng của cả đội. Còn Nhu trước tiên đã đặt bản thân mình lên đầu và đạp lên tinh thần, nỗ lực của đồng đội, thêm vào thái độ đối mặt với dư luận, Nhu bị tế là đúng, chính cái việc bạn bênh vực cho sự thiếu trưởng thành của Nhu mới sẽ khiến Nhu bị anti hơn, nhất là khi bạn đạp lên Diệp để làm nền cho sự bênh vực đó.

Tôi quen nhiều bạn có idol là Nhu, và họ đều cực kỳ lý trí. Tôi không tin nổi sao Nhu lại có fan phát biểu được những lời trách móc Diệp, chứ đừng nói là sỉ vả.

Vỗ tay cho các bạn tuyên bố "em đẹp em có quyền, em care Vinh Quang đâu mà đòi em suy xét, keme chúng nó". Đẹp và đíu care Vinh Quang có phải là lý do để một tuyển thủ chuyên nghiệp phát biểu bóp z toàn bộ chiến đội? Thậm chí khi đưa ra nguyên nhân này để bảo vệ Nhu, các bạn còn đang bôi xấu Nhu trong mắt người khác đó. Ừ em không care thầy em thì từ được dùng là em mất dạy, em không care đồng đội em thì từ được dùng là em vô nghĩa. Chú thích: lời này dành cho các bạn fan Nhu nói không suy nghĩ, chứ may mắn thay, Nhu kịp nhận ra và dừng lại chứ không tới mức như các bạn đang "ca ngợi" để phải nhận lấy bốn chữ mất dạy và vô nghĩa đó.

Ơn Chúa, Nhu không tệ như cách mà các fan đáng sợ của Nhu đã phát biểu. Khi đọc chương hôm nay tôi đã phải thở phào. Nó khiến tôi cảm thấy chút gì đó chứng minh rằng Diệp đã không uổng khi dạy Nhu bao lâu qua. Nhu quyết định không giải nghệ, điều đó cứu vãn cho nhiều thứ tai hại mà lời thề của Nhu đã đem đến lắm. Nó không lấy lại được những trận thua của Hưng Hân, những vất vả của Diệp, nhưng ít nhất Hưng Hân vẫn có thể tiếp tục mạnh mẽ, thậm chí Nhu có thể đã học ra rằng mình sai lầm khi hành động thiếu suy nghĩ. Ít nhất em đã học được một cái gì đó, từ những cố gắng và trả giá của thầy em. Trân trọng anh ấy một chút thôi, được không em?

Quan trọng nhất, Nhu đã thực sự xin lỗi. Dù cái thái độ xin lỗi của em vẫn không khiến người ta mê nổi, nhưng tóm lại là em vẫn có. Điểm này dù anti, tôi vẫn nhìn nhận và trân trọng.

Tôi không phải fan Nhu ngay từ đầu và vĩnh viễn về sau cũng sẽ không, nhưng là người có idol, tôi nghĩ tôi hiểu cảm giác của các bạn khi idol chơi ngu nhận sỉ vả và mình phải đi bênh vực, tranh luận cho họ. Thế nên nếu idol tôi là Nhu, tôi sẽ hạnh phúc lắm, bởi Nhu đã biết cố gắng tìm cách cứu vãn lỗi lầm của mình, và fan hoàn toàn có thể thẳng lưng ưỡn ngực, ngẩng cao đầu nói với người khác: Thấy chứ? Idol tôi là người cầu tiến! Idol tôi xứng đáng để tôi yêu, tôi kính phục! Idol tôi biết đứng dậy từ những vấp ngã, sai lầm và vươn lên. Một ngày nào đó, cô ấy sẽ đạt được những thành tích để tôi càng proud to be não tàn!

Thế đấy, chương này và đoạn ngăn ngắn cảm nhận phía trên là điểm sáng duy nhất của Nhu trong lòng tôi suốt toàn bộ truyện, nhưng mà nói thật đọc xong chương này tôi vẫn lấn cấn nhiều thứ lắm...

P.S: Xin đừng cáo buộc tôi là fan cứng của Diệp sau bài này. Tôi là người Bá Đồ, kiếp sau vẫn là người Bá Đồ, đả đảo Diệp Tu.
Ghi nhiều đấy =)) nhưng mà bác quen là Đường đại tiểu thư cần gì hình tượng hay tương lai ??? em ấy chỉ muốn tìm mục tiêu để phấn đấu thôi. Bị sa thải hay bị loại khỏi liên minh ??? pls nếu thích em ấy có thể lập hẳn cả chiến đội riêng rồi mua cả đại thần về chiến =)) fan gì thì fan, đọc truyện vẫn phải xem xét từng nhân vật rồi mới phán xét. Mỗi nhân vật đều dc tác giả xây dựng nội tâm và tính cách riêng mà ?? :D ???
 

Bình luận bằng Facebook